BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 478

tớ, cho nên mới nghĩ ra cách ấy.”

“Nói vậy, chỉ trách vị ấy nhà cậu quá yêu cậu?”

“Cậu xem, khi Tô Dật Tu gặp phải chuyện của cậu, cũng rất lo lắng

mà đúng không? Cho nên… Hách Đằng, Văn Thụy thật sự không cố ý
đâu!”

Rõ ràng Hứa Nhạc đã sốt ruột đến độ đầu óc vận hành bất bình thường

rồi, Hách Đằng tức đến chỉ muốn đánh người. Không, đánh người cũng
không đủ trút hết cục tức trong lòng cậu, cố gắng khiến bản thân mình bình
tĩnh một chút, “Cho dù có ý định có kế hoạch, nhưng cuối cùng không
thành công, thì nghĩa là không thành lập?”

“Đúng.”

“Có lẽ cậu nói có lý, nhưng mà cậu cũng biết, cảnh sát căn cứ vào

bằng chứng, hơn nữa, nguyên nhân việc này là cậu, theo lời cậu nói, nếu
thành lập, thì Lâm Văn Thụy vô tội.”

“Anh ấy thật sự vô tội mà!”

“Nhưng, nếu hắn vô tội, vậy còn cậu thì sao? Cậu là người được lợi

sau cùng trong chuyện này, nếu việc thành công, cậu sẽ được thay một cặp
giác mạc khỏe mạnh, nhưng bây giờ cậu lại nói hắn ta vô tội, vậy cảnh sát
sẽ tự cảm thấy cậu có vấn đề.”

“Tớ có vấn đề gì chứ?”

“Nếu cậu không vấn đề gì thì sao Lâm Văn Thụy lại nghĩ ra cách ấy?

Vì cậu là nguyên nhân, cho nên mới nghĩ ra cách trộm giác mạc, nếu hắn
đã vô tội, thì nói rõ chuyện này không phải do hắn nghĩ ra, vậy thì là do cậu
xúi giục rồi. Phải biết, hình phạt cho người xúi giục hắn phạm tội cũng rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.