BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 479

nặng. Tuy Lâm Văn Thụy là kẻ thực hiện, nhưng cậu là chủ mưu, có thể
cảnh sát sẽ bắt luôn cả cậu.”

“Không thể nào!”

“Cảnh sát không quan tâm có thể hay không, bọn họ chỉ xem sự việc,

nguyên nhân, kết quả, chứng cứ. Cứ như vậy.”

“Chuyện không phải như cậu nói!” Hứa Nhạc hoảng, mắt đỏ bừng

nhìn Hách Đằng, “Chuyện này không liên quan đến tớ.”

“Tôi cho rằng, cậu nói chuyện này với tôi cũng vô dụng, cậu phải đi

nói với cảnh sát, bây giờ Lâm Văn Thụy đã bị bắt rồi, còn không biết hắn
nói gì với cảnh sát. Cố ý giết người cộng thêm cướp bộ phận cơ thể người
khác, tối thiểu là mười năm.”

“Văn Thụy rất yêu tớ, anh ấy sẽ không hãm hại tớ.”

Hách Đằng nhìn xuống mũi chân mình, “Chuyện này cũng khó nói,

không phải có câu vợ chồng là chim một rừng, đại nạn đến mạnh ai nấy bay
sao? Các người còn không phải vợ chồng.”

Hứa Nhạc đứng phắt dậy trước mặt Hách Đằng,“Vậy phải làm sao bây

giờ? Mắt tớ không khỏe, phải được chăm sóc đặc biệt, bọn họ không được
bắt tớ!”

“Không phải tôi nói rồi sao, cậu la hét chuyện đó với tôi cũng vô

dụng, cậu phải đi tìm cảnh sát, nói không chừng cậu nói rõ mọi chuyện,
bọn họ sẽ không bắt cậu.”

“Thật chứ?”

Hách Đằng nhìn cậu ta, cảm thấy rất bi ai, bi ai cho Lâm Văn Thụy,

cũng là cho Hứa Nhạc, “Thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.