BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 497

Hôm sau, Tô Dật Tu ôm suy tính “nhiều giò như vậy toàn do Hách

Đằng nhà tôi làm cho mấy người ăn trong lòng vô cùng không được vui
cho nên phải ăn nhiều vào tâm lý mới cân bằng được”, cho nên hơi đầy
bụng, cho nên vừa về tới nhà là lao vào toilet.

Phòng vệ sinh nhà Hách Đằng đương nhiên nhỏ, phần dưới cửa có

mấy rãnh thông khí, hơn nữa còn có hai thanh bị gãy. Nghe Hách Đằng nói
là Đại Bảo làm gãy, vì nó nhét mãi mà cục xương không vào trong được.
Nó muốn cho Hách Đằng ăn.

Khi đó Tô Dật Tu còn cười Hách Đằng rất lâu, lần này vào lúc anh

đang nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên thấy Đại Bảo giá lâm, rồi, một cục
xương giò được đẩy vào, rồi một cục khác, anh nhìn mấy cục xương giò
dưới sàn, bụng cuộn trào dữ dội bội phần.

Cho nên, ngàn vạn lần không được giậu đổ bìm leo, nếu không ngày

nào đó sẽ đến lượt mình.

Con trai có hiếu với cha, làm sao đây? Đâu thể vứt ngay trước mặt nó.

Thế là anh đành phải ngồi trong toilet nhặt mấy cục xương lên, định khi
nào Đại Bảo không thấy sẽ vứt. Nhưng Đại Bảo lại nhìn anh đầy khao khát,
Tô Dật Tu đọc thấy tin tức “ba phải ăn ngay trước mặt con nếu không con
sẽ đau lòng đứt ruột”.

Thế là, đến lượt Hách Đằng cười anh, thậm chí còn đập bàn, “Anh ăn

mau, ăn đi chứ!”

Gây hấn xong kết quả chỉ có thể là bản thân bị ăn, không còn gì khác.

Giữa chừng khi đang đầm đìa sung sướng đột nhiên Hách Đằng còn làm
liều hỏi một câu: “Anh có cần uống mấy viên Chính Lộ Hoàn không?”

Hậu quả có thể đoán được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.