BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 537

“Tôi đi làm gì! Hai đứa nó là đàn ông hết mà ông cũng có mặt mũi bảo

tôi đi à!”

“Một đứa là con bà, một đứa là bạn trai con bà, nói thẳng ra là con dâu

bà, có gì mà không dám, không phải cũng như con trai bà thôi à!” Nói
xong, ba Tô đứng lên, cảm thấy những câu vừa nãy nhất định không phải
do mình nói ra, “Tôi đi ngủ.”

Mẹ Tô tắt tivi lên lầu, “Ông đồng ý rồi sao?”

“Không đồng ý!!”

Hách Đằng bị Tô Dật Tu ôm, “Nói chuyện gì với ba mẹ đó?”

“Đâu có gì.”

“Có nói không?” Anh siết chặt tay, “Nếu không anh không nể mặt

đâu.” Rồi cắn tai Hách Đằng.

“Không có gì thật mà, ba mẹ anh rất tốt, không hề làm khó em, đừng

cắn!” Hách Đằng bưng tai trừng anh, “Em nói em tin anh, dù sau này anh
thay đổi thế nào, em cũng tin anh.”

“Thật sao?”

“Thật.”

Tô Dật Tu chép miệng, “Làm sao đây?”

“Làm sao gì?”

“Anh có phản ứng rồi.” Anh cọ cọ Hách Đằng, “Nghe em nói vậy, anh

kích động quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.