BẢO MẪU RẤT BẬN - Trang 74

lung tung, mà đi bước nhỏ, chậc chậc, cảm giác tự hào lan tỏa trong lòng
Hách Đằng.

Cách đó không xa cũng có nhiều người đang dắt chó đi dạo, Đại Bảo

dừng lại, Tô Dật Tu cầm dây trong tay. Còn chưa đến gần đã có mấy con
chó nhỏ sủa gâu gâu với Đại Bảo.

Hách Đằng thấy rất phiền, vì lúc chúng nó sủa Đại Bảo, thật ra cũng là

đang sủa bọn họ. Nhưng nhìn lại Đại Bảo, căn bản chẳng nhìn chúng nó lấy
một cái, mắt nhìn thẳng tắp.

Chủ của mấy con chó nhỏ đó cũng chẳng ngăn lại, nhìn một cái rồi lại

tiếp tục buôn chuyện. Hách Đằng cảm thấy không nhịn được nữa, dù sao
thì cũng là mấy con chó nhỏ đó hiếp đáp Đại Bảo.

Nhưng Tô Dật Tu chẳng nói gì, nên bản thân không nên nhiều chuyện.

Lúc gần đi, một con chó nhỏ đột nhiên vùng ra khỏi tay chủ chạy tới

trước mặt Đại Bảo, Hách Đằng giật mình, vội túm cánh tay Tô Dật Tu,
“Chó kìa!” Rồi nhìn chủ của con chó đó, vẫn đang say sưa tán dóc không
thèm lo.

Hách Đằng rất giận, tuy Đại Bảo nhà cậu rất có giáo dục, nhưng cũng

đâu thể ức hiếp nó như vậy.

Con chó nhỏ cứ sủa inh ỏi, Tô Dật Tu và Đại Bảo đều dừng lại nhìn

nó, vào lúc Hách Đằng chịu hết nổi sắp kéo dây bảo Đại Bảo đi mau thôi
thì cậu thấy Đại Bảo cử động.

Sau đó là một đường cong, một tiếng kêu to, một con tròn tròn rơi vào

bãi cỏ bên cạnh, chủ nó la ầm ĩ, Tô Dật Tu bình thản mà áy náy đi qua giải
quyết hậu quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.