nên chiếc Regal này mới không bị hắn thẳng tay ném đến bãi phế thải xe
hơi.
“Anh Sách, phòng thực nghiệm Nhân Hòa mà em nói, theo báo cáo về
tầng đất mềm cùng với lớp đá phong hóa của đất, nếu xây một tòa cao ốc ở
đây, khả năng bị sụt lún..”
“Nhà em hay nhà tôi?”
Lâm Dũng ngu mặt, rất nhanh kịp nhận ra lão đại không phải nói chuyện
với mình, hết sức khôn ngoan mà ngậm miệng lại.
Đỗ Vân Hiên phía trước dường như vô cùng chú ý lái xe, không nghe Cổ
Sách đặt vấn đề, hai tay trấn định nắm vững tay lái.
Thực ra gương mặt Cổ Sách rất anh tuấn, ngũ quan của hắn không giống
như Đỗ Vân Hiên được họa ra một cách tinh xảo mà giống như được điêu
khắc bằng búa dùi, đôi mắt sáng rực phân minh hữu thần.
Con ngươi tối đen mang theo một loại nguy hiểm sâu xa lại tràn ngập mị
lực.
Năm đó vị Đại tiểu thư từng thần hồn điên đảo mà theo đuổi Cổ Sách có
nói rằng ánh mắt này tràn ngập ma lực, khi nhìn chăm chú vào người đối
diện có khả năng đem linh hồn người đó hung hăng trói buộc.
Thế nhưng.. Đỗ Vân Hiên tuyệt đối không thích cảm giác bị trói buộc
Mỗi lần bị Cổ Sách nhìn chằm chằm, anh đều cảm thấy chính mình bị đè
ép đến không thở nổi, tựa như những lần bị lột sạch quần áo, tay chân bị
dây da trói chặt ở trên giường, thừa nhận sự xâm phạm mãnh liệt như muốn
giết người của hắn.