BẠO QUÂN - Trang 189

“Mẹ,” Đỗ Vân Hiên ngắt ngang lời nói của Đỗ mẫu, bình tĩnh nói,

“Chuyện của con, trong lòng hiểu rất rõ, không cần phải phiền đến người
khác.”

“Vừa hay, tôi gần đây có thu mua một công ty đá quý, đang cần một nhà

thiết kế chính.” Cổ Sách vận một thân tây trang thủ công của Ý, bình thản
ung dung ngồi, nhìn về phía Đỗ Vân Hiên, ý cười trong mắt càng thêm
nhiều, “Nếu thiết kế Đỗ nguyện ý chịu thiệt, vậy không thể tốt hơn.”

Sắc mặt Đỗ Vân Hiên khẽ tái đi.

“Thật sao?” Giọng nói kinh hỉ của Đỗ mẫu truyền đến màng nhĩ, “Cổ

tiên sinh, ngài cũng đừng nói đùa chúng tôi nha.”

“Xin lỗi, con đi toilet một chút.” Đỗ Vân Hiên không đợi Cổ Sách mở

miệng, soạt một cái đẩy ghế ra, đứng lên bước ra ngoài.

«Anh hai, trong bao sương có toilet riêng mà.» Phía sau truyền đến tiếng

Đỗ Minh Lỗi nhắc nhở.

Đỗ Vân Hiên làm như không nghe thấy, cũng không quay lại mà đi ra

ngoài.

Xuyên qua hành lang thật dài, Đỗ Vân Hiên đẩy cửa đi vào toilet.

Tầng hai nhà hàng đều là bao sương, trong mỗi bao sương đều có toilet

dành riêng, toilet phía cuối hành lang rất ít có người đến, có điều vẫn được
trang bị cực kì xa hoa, Đỗ Vân Hiên đứng trước gương, hai tay chống lên
bồn rửa ốp đá cẩm thạch, hít sâu hai cái.

Cảm giác tuyệt vọng vô lực tràn ngập dưới đáy lòng.

Anh vẫn chờ mong, hứng thú của Cổ Sách với mình theo thời gian sẽ

giảm bớt, rồi một ngày, anh có thể lần nữa trở lại thế giới riêng lặng lẽ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.