BẠO QUÂN - Trang 191

Đỗ Vân Hiên có khung xương thon dài cân xứng, bất cứ kiểu trang phục

nào mặc lên người anh cũng đều trông có vẻ hơi rộng một chút, không
kiềm được mà tự lộ ra sự thận trọng cao ngạo mê người. Hôm nay vì là
ngày quan trọng đón em trai về nước, Đỗ Vân Hiên mặc một bộ tây trang
được cắt may tương xứng với cơ thể, càng tôn lên thắt lưng tinh tế.

Cổ tay có vẻ mảnh khảnh lộ ra ngoài tay áo được ủi thẳng tắp, tinh xảo

như một món điểm tâm ngon miệng nhất trên đời, khiến người ta thầm
muốn cắn mạnh lên một cái, nếm thử hương vị da thịt trong suốt như bạch
ngọc kia.

Vừa rồi lúc ăn cơm, ánh mắt Cổ Sách lướt qua cổ tay gác trên bàn ăn của

Đỗ Vân Hiên, bề ngoài vân đạm phong khinh cười nói, bên trong lại nhẫn
đến khổ sở.

Hiện tại, tất nhiên là không cần nhẫn nại.

“Đừng làm loạn.” Bị người kia cầm cổ tay lên, còn cắn một cái, cả người

Đỗ Vân Hiên đều căng thẳng.

Lồng ngực tràn ngập phẫn nộ, khiến anh rất muốn chửi ầm lên, hoặc

thẳng tay cho tên kia một vài phát tát.

Thế nhưng nghĩ đến những trả thù mà sau đó có thể phải đối mặt, Đỗ

Vân Hiên không thể không mạnh mẽ kiềm chế hành động phản kháng.

Cổ Sách không chỉ là một tên khốn kiếp, còn là một tên bạo quân danh

phù kỳ thực, Đỗ Vân Hiên nhiều lần bị hắn không kiêng nể gì hung ác chấn
nhiếp. Khi đang ở nơi công cộng như nhà hàng, lại có người nhà đang chờ
ngoài kia, người khác có lẽ sẽ có một chút kiêng kị, nhưng Cổ Sách? Trong
từ điển của hắn vĩnh viễn không có từ ‘kiêng kị’ này.

Đỗ Vân Hiên biết, chỉ cần mình dám chọc giận Cổ Sách, rất có khả năng

Cổ Sách sẽ ở trong này làm ra những chuyện khiến anh không thể chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.