BẠO QUÂN - Trang 356

Khắp thiên hạ đều biết Cổ Sách hắn là đi ra từ cô nhi viện, tra cái cc.

Muốn dùng người của cô nhi viện uy hiếp mình sao, không có cửa đâu, cô
nhi viện toàn những bà dì đáng ghét, cho dù chết trước mắt Cổ Sách hắn
cũng coi như đang xem kịch.

“Cho các cậu vài ngày, để tra ra mấy thứ rác rưởi đó sao?”

“Tạm thời không có tiến triển khác.” Khẩu khí lão đại không tốt chút nào

khiến nội tâm của tiểu đệ kinh hãi. Vốn tưởng rằng kẻ địch điều tra chuyện
về cô nhi viện sẽ khiến Sách ca để tâm, không nghĩ tới Sách ca tiêu sái đến
vậy, căn bản không thèm để ý. Điện thoại cũng lỡ gọi, Sách ca cũng đã bị
quáy rầy, muốn không bị chịu trừng phạt, tuyệt đối phải để Sách ca ấn
tượng mình làm việc rất chăm chỉ, không có công lao cũng có khổ lao mới
được. Tiểu đệ nghĩ nghĩ, đem một cái vụn vặt không bằng móng tay cũng
báo cáo luôn, “Lần trước chặn được một bưu kiện bị đóng kín của nhóm
nhỏ kia, chuyên gia đã xem qua, nói văn kiện đã hư hao hơn phân nửa, chỉ
giải được vài chữ.”

“Vài chữ nào.”

“Là mấy chữ không có gì đặc biệt, nhìn thế nào cũng không ra ý nghĩa.

Thứ tự hình như là, ừm đợi chút, đỗ cái gì ừm, vân a…”

Nghe thấy một chữ đỗ, lại đến một chữ vân, thần kinh Cổ Sách bỗng

dưng căng thẳng.

Thời gian Đỗ Vân Hiên bên cạnh hắn không ngắn, thế nhưng Cổ Sách

vẫn theo bản năng giấu anh đi, ngoại trừ hai huynh đệ đã theo hắn rất nhiều
năm là Trương Hằng Lâm Dũng, người khác cũng không biết quan hệ đặc
biệt giữa hắn và Đỗ Vân Hiên.

Tiểu đệ còn đang tiếp tục nói, “Còn nữa, chính là con số của hai năm. Đã

cho người tra qua, một chút ý nghĩa cũng không có, hai năm đó hắc bạch
đạo đều không có chuyện lớn đáng chú ý gì phát sinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.