BẠO QUÂN - Trang 407

Cổ Sách khi bất ngờ gặp lại Đỗ Vân Hiên, chưa từng điều tra thân thế

của anh.

Bởi vì trong mắt hắn, Gấu Nhỏ chỉ là Gấu Nhỏ của hắn mà thôi.

Thế nhưng hành động sau lưng của tụ đảng kia lại gợi lên sự cảnh giác

của hắn, sau vài ngày điều tra, Cổ Sách mới phát hiện trên người Gấu Nhỏ,
hình như chôn giấu một bí mật gì đó.

Hỏa hoạn hai mươi năm trước bất ngờ xảy ra, thiêu chết song thân của

Đỗ Vân Hiên, còn có Đỗ Vân Hiên sau khi xuất hiện ngắn ngủi trong cô
nhi viện, lại không rõ ràng mà biến mất.

Nghe Đỗ mẫu nói Đỗ Vân Hiên ở cô nhi viện bị hạ độc, ánh mắt Cổ

Sách chợt sắc bén như đao, hắn vẫn tưởng rằng Đỗ Vân Hiên bệnh cấp tính
phải nằm viện là vì mình trộm đi gấu nhỏ âu yếm của em ấy.

Hóa ra, lúc ấy chính mình chưa đầy chín tuổi, lại từng khờ dại ngây thơ

như vậy…

“Chúng tôi không làm bất cứ điều gì. Tất cả là do người đàn ông đưa

Tiểu Hiên đến đã sắp xếp, cụ thể làm như thế nào chúng tôi đều không biết.
Dù sao hắn cũng ôm thi thể đứa con đã chết của chúng tôi đi, để lại một
đứa nhỏ còn sống. Hắn nói, không cần phải lo lắng bệnh viện ghi lại, hắn sẽ
xử lí tốt. Thời điểm ấy, tôi không nghĩ đến gì nữa, trong lòng tôi, chỉ cần có
thể ôm lấy con, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, còn có thể ru nó ngủ là
tốt rồi…”

“Bà nghỉ một chút đi.” Đỗ phụ nhịn không được nói với vợ mình, “Nói

lâu như vậy, cũng mệt mỏi rồi.”

Đỗ mẫu lắc đầu, dịu dàng nhìn chồng mình, thấp giọng nói, “Không mệt,

chỉ là luyến tiếc. Đứa nhỏ nuôi nhiều năm như vậy, tôi vốn tưởng cả đời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.