BẠO QUÂN - Trang 98

Nét cười này, sau này bị Đỗ Vân Hiên coi là tượng trưng cho tà ác, là

nguy hiểm sắp tới, dùng hết những từ ngữ xấu xa nhất để hình dung, Đỗ
Vân Hiên cho rằng, đó chứng minh cho sự dối trá tàn bạo của Cổ Sách, ra
vẻ đạo mạo, mặt người dạ thú, là chứng cứ rõ ràng cho thấy bụng dạ hắn
toàn những ý nghĩ xấu xa.

Thực ra, Cổ Sách cười đến thật chân thành.

Gấu Nhỏ, Gấu Nhỏ.

Bắt được Gấu Nhỏ, giữ lấy Gấu Nhỏ, được quấn chặt Gấu Nhỏ, hắn quả

thật vui mừng đến muốn khóc lớn.

“Muốn..” Người trên giường phát ra thanh âm suy yếu, thân mình khó

chịu lắc lắc.

Cổ tay vẫn bị trói chặt ở sau lưng, rất khó chịu.

Cổ Sách quỳ một gối lên giường, nghiêng người Đỗ Vân Hiên qua, vừa

rồi trong phòng khách, hắn đã lột sạch không chừa một mảnh vải trên
người Đỗ Vân Hiên, áo sơ mi bị trực tiếp xé rách nhưng vì có dây trói
vướng lại, hai miếng vải vẫn còn treo trên cổ tay.

Hắn tháo dây trói ra, còng tay bằng da bộ không làm người bị thương

như còng kim loại, nhưng thể chất Đỗ Vân Hiên vốn dễ dàng thụ thương và
lưu lại dấu vết, cổ tay vẫn sót lại vệt dây.

Cổ Sách cầm lấy cổ tay anh, giúp anh xoa nắn để máu lưu thông.

Đỗ Vân Hiên vẫn chưa tỉnh rượu, tuy rằng trừng mắt nhìn hắn thế nhưng

đáy mắt kia lại một mảnh mơ hồ, sau cao trào cả người buông lỏng, anh
thậm chí có hơi buồn ngủ, mí mắt nửa khép nửa mở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.