BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1017

xộn... Hắn tiến quân thần tốc, hút chặt lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng,
hút toàn bộ mùi hương của nàng, nuốt trọn mật nước, biến thành thành
không thở nổi, hơi thở hai người cũng thay đổi dần trở nên dồn dập ồ ồ...

Diệp Vũ không nhúc nhích được, sức hắn quá mạnh, ngực hắn rắn

chắc như thép, gần như không lay động được, nàng cũng không có chỗ
trốn, bị hắn tiến dần từng bước, triền miên giao đấu.

Kẻ này trình độ thô bạo chẳng kém gì Sở Minh Phong. Sao tự dưng lại

nghĩ tới Sở Minh Phong chứ?

Nàng vừa ảo não vừa tức giận, trong đầu thoáng hiện chân tay bị vén

lên, liều chết triền miên... Đoạn nhớ ngắn này không tha nàng, cứ đột nhiên
hiện ra, khiến cho cả người nàng toát đầy mồ hôi...

Bất đắc dĩ nàng ra sức cắn, mùi máu tươi ngập tràn khoang miệng,

công tử Kim thả môi nàng ra, khoé môi còn cười tà tứ, "Ngươi cũng cắn Sở
hoàng như vậy hả?"

"Đừng nhắc tới hắn!" Nàng càng cay, ra sức giãy dụa, chỉ là không

thoát ra được, "Buông ra... Để ngươi ta nhìn thấy, còn ra thể thống gì nữa
hả?"

"Thế thật ra ta cùng một nam tử ôm ấp, chẳng ra thể thống gì" Hắn

mỉm cười, vừa rồi ép hôn nàng là thử xem nàng có kháng cự mình không.
Sự thật chứng minh, nàng đúng là kháng cự hắn, nhưng nàng có một lúc
thất thần. Dù chỉ là một chút thất thần, hắn liền nắm chắc là sẽ nắm được cả
thể xác lẫn tâm hồn nàng.

Hắn giống như kẻ trộm được mèo tinh, hơi chút thoả mãn, "Ta họ

Thác Bạt, tên một chữ Hoằng"

Diệp Vũ sửng sốt, "Thác BẠt....Ngươi là hoàng tộc Nguỵ quốc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.