BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1226

"Lúc này không tin, sau này ngươi sẽ tin thôi" ánh mắt Thác Bạt

Hoằng thâm trầm, dừng trên cánh môi phấn hồng của nàng, như muốn nuốt
chửng vào. "Hắn đối xử với ngươi như vậy, ngươi cần gì phải chịu khổ
chứ?"

"Hắn đối xử với ta thế nào, ngươi biết sao?"

"Ngươi đã coi thường ta rồi" Hắn càng ôm chặt hai tay, "Xem ra trong

mắt ngươi chỉ có hắn ta là anh minh thần võ"

"Bất luận hắn đối xử với ta thế nào, trong lòng ta, hắn vĩnh viễn anh

minh thần võ"

Nàng tâm hoảng ý loạn, trong ngực hắn, cánh tay như tường đồng

vách sắt, kiểu gì cũng tránh không thoát. Tình hình này nếu để cung nhân
thấy thì Sở Hoàng sẽ biết, nhất định sẽ giận dữ. NHưng hắn sẽ có phản ứng
thế nào, nàng đã không muốn biết nữa.

Giai nhân ngày đêm mơ tưởng ở trong ngực, lửa tình Thác Bạt Hoằng

đã sớm bừng lên hừng hực, luồng dục niệm cuồng dã bừng bừng trong
người dâng trào, cắn nuốt lấy nàng... Mùi thơm tinh khiết của mỹ nhân, đôi
môi phấn hồng mềm mại, mùi hương thanh nhã của cơ thể, đều chỉ nằm
trong giấc mộng, so với trong mộng nàng còn chân thật hơn, mê người hơn,
khiến người ta không khắc chế nổi... Hắn mê luyến nhìn nàng, khoá chặt
nàng trong ngực, đôi môi thơm ngọt của nàng chỉ gần trong gang tấc, hắn
chẳng chút do dự, hôn tới... Chỉ là mới chạm nhẹ qua lại thất bại.

Diệp Vũ đã sớm cảnh giác mỗi cử chỉ hành động của hắn, lúc hắn cúi

đầu thì nhanh chóng tránh né, né qua nụ hôn của hắn. Sau đó nàng điên
cuồng giãy dụa, cất cao giọng lên, "Người đâu...Người đâu..."

Thác Bạt Hoằng bất đắc dĩ buông nàng ra, lẻn nấp vào trong góc tối,

nhanh như tia chớp. Tim nàng như được giãn ra, sai cung nhân đi vào hầu
hạ công chúa cho tốt, rồi vội vàng rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.