BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1407

xem, trong khoảng khắc, máu bốc lên mặt, má, cổ và mắtSở Minh Phong,
ngươi được lắm!

Hắn ngồi trên chiếc giường nhỏ, có một cô gái mặc áo xanh đang ngồi

trên đùi hắn, hai tay ôm lấy cổ hắn, cất giọng mềm mại nho nhỏ thì thầm gì
đó, giọng thánh thót mỉm cười, thánh thót như chim hót vậy.

Nhìn từ bên sườn, cô gái này không phải là phi tần hậu cung mà là

một trong bốn cô gái quan gia.

"Gọi là gì? Phụ thân ngươi là ai?" Sở Minh Phong trầm giọng hỏi.

"Nô tì là Lâm Tuyết Nhi, phụ thân là Lại Bộ thị Lang" Tay nàng khẽ

vuốt ve ngực hắn, đầy ôn nhu tình tứ, "Công phu nô tì đơn giản, nếu bệ hạ
mệt mỏi, nô tì sẽ cố gắn vì bệ hạ thư giãn gân cốt"

"Để sau đi" Hắn có ý cười cười, bàn tay to sò soạng eo nàng, nhìn rất

quen tay, "Tuyết Nhi, Tuyết Nhi... Tên rất đẹp, người còn đẹp hơn..."

Diệp Vũ nhìn không được nữa rồi, kinh sợ và bi thương nẩy tới, trong

lòng như có một dòng nước nóng tràn qua đau nhức khó chịu; lại giống như
có một cây kiếm đâm vào ngực, tim bị phá nát tan tành...

Có sủng hạnh các nàng ấy không tất cả chỉ một ý nghĩ của hắn!

Nói đúng lắm, thật sự là một ý nghĩ của hắn. Hắn định sủng hạnh ai,

thì sủng hạnh kẻ đó, có gì mà phải cố kỵ chứ?

Nàng xoay người dứt khoát, bước ra khỏi ngự thư phòng. Lệ nóng trào

ra đầm đìa.

Nàng thật sự u đầu mới có thể nghĩ muốn cùng hắn bàn bạc cho ổn, cố

gắng giải quyết vấn đề thật tốt, hắn vốn chẳng cần nàng, trong đầu hắn tất
cả đều là trái ôm phải ấp, hưởng hết mọi lợi lộc của nhân gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.