BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1628

thứ, bởi vì đi vào thì sẽ bị đầu rơi máu chảy, thậm chí sẽ bị nàng ta giết chết
không biết chừng.

Kiều Thục phi định trốn mấy lần, đều bị thị vệ ngoài đại điện ngăn lại,

nàng ta liền mắng to thị vệ. Diệp Vũ cảm thán cho Đế vương bạc tình, cho
dù lúc trước có được hưởng ân sủng tới mức nào, cũng sẽ bị thất sủng, bị
nhốt trong lãnh cung.

Hai ngày nay, thái y bắt mạch cho Kiều Thục phi, bảo nàng ta bị bệnh

mất trí. An Thuận báo lại, lại hỏi Ngụy hoàng cẩn thận, "Có cần truyền thái
y chẩn trị cho Thục phi không ạ?"

Ngụy hoàng như không muốn nhìn thấy biểu hiện của nàng ta, nói

chán ghét, "Thôi, ngươi đi điện Sương Mai một chuyến, chuyển nàng ấy tới
Phúc Nhạc đường đi"

An Thuận lĩnh chỉ, liền đi tuyên chỉ.

Sau đó, Diệp Vũ hỏi qua cung nhân xem Phúc Nhạc Đường ở chỗ nào.

Cung nhân nói, Phúc Nhạc đường là lãnh cung, là chỗ ở tối tăm hẻo lánh
ẩm ướt trong hoàng cung, là nơi mà phi tần bị phế đều ở đó. Hơn nữa, Phúc
Nhạc đường không có nhiều thức ăn, tiền tiêu hàng tháng cũng thiếu, vốn
không được ăn no, mặc không đủ ấm, lại còn bị người khác bắt nạt. Tóm
lại, chuyển tới chỗ đó phi tần đều không trở lại được, ở đó rục xương tới
tận cuối đời.

Như vậy đợi Kiều Thục Phi cũng chính là cuối đời này rồi. Trong lòng

Diệp Vũ bất an, chỉ cảm thấy chính mình đã hại Kiều Thục phi thành như
vậy. NHưng vì cứu Minh Phong, nàng chỉ đành trơ mắt giúp ngược thôi.

Giữa trưa ngày hôm sau, Ngụy hoàng ở ngự thư phòng thương nghị

với đại thần chuyện quan trọng, không cần nàng tới hầu hạ, thì nổi lên ý
nghĩ trong đầu, đi tới trước Phúc Nhạc đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.