BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1642

"Thừa dịp ta dưỡng thương mấy ngày, không cần phải hầu hạ phụ

hoàng huynh, Vương gia có nên an bài ta ra cung gặp Minh Phong không
đây?" Nàng suýt nữa thì quên mất việc này.

"Nàng vết thương chưa lành, sao có thể ra cung được?" Hắn bực mình,

trong lòng hắn đều ngập tràn là nàng, mà trong lòng nàng thì lại ngập tràn
người khác.

"Thế nào không thể chứ? Ta đây thì không sao, chẳng bằng nhân cơ

hội ra cung" Nàng kiên định yêu cầu, "Ngày mai ta muốn gặp Minh
Phong!"

Vốn hắn định an bài cho nàng gặp Sở Minh Phong hai ngày sau,

không ngờ nàng lại đưa ra việc này, còn tưởng lần này có thể không cho họ
gặp lại nhau nữa, nàng nói đầy nghiêm khắc, quyết không nhượng bộ. Hắn
đành phải nói hai ngày sau mang nàng ra cung, nàng mới không nháo thêm
nữa.

Diệp Vũ uống thuốc xong, buồn ngủ, đuổi hắn đi, hắn cũng không đi,

Nhưng thật sự mệt quá, nàng mơ màng ngủ thiếp đi.

Thác Bạt Hoằng ôm lấy nàng, để cho nàng nằm thoải mái, lại sửa gọn

chăn đắp cho nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi má tuyết trắng của
nàng, sóng tình nổi lên trong cơ thể... Nhìn nàng ngủ say, thật sự muốn hôn
gương mặt hoàn mỹ không chút tỳ vết này, để thỏa nỗi khổ tương tư... Hắn
đã làm vậy, cúi người xuống, hôn nhẹ lên mắt nàng, mũi, môi, cằm... Mềm
nhẹ như gió, đầy thương tiếc...

***

Hai ngày sau Diệp Vũ ra cung thuận lợi. Vẫn là tòa nhà nhỏ kia, vẫn là

gian phòng ấy, nàng lại thấy Sở Minh Phong. Hắn quay mặt vào bên trong
ngủ, không biết có người tiến vào, ngủ say thật sự. Nàng ngồi bên giường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.