BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1643

lẳng lặng nhìn hắn. Hắn thở hơi nặng nhọc, mày cau chặt lại, kỳ lạ là trên
mặt hắn hiện rõ sắc bệnh, chẳng lẽ bị bệnh sao?

Nàng sờ vào hai má hắn, trán, sợ tới mức nhảy dựng lên, người hắn

nóng ra, chính là đang phát sốt. Làm sao đây?

Nàng lập tức đi tìm Thác Bạt Hoằng, hắn thấy nàng nhanh vậy đã ra,

thì cảm thấy kỳ lạ, "Sao vậy?"

"Minh Phong sốt cao, huynh đi tìm một thầy thuốc đến, hoặc là sắc

thuốc cho huynh ấy uống để giảm sốt" Nàng tính toán bình tĩnh.

"Nàng bảo ta đi sao?' Hắn kinh ngạc.

"huynh không đi thì ai đi đây?" Diệp Vũ ra dáng biểu hiện đương

nhiên, thúc giục, "Rốt cuộc huynh có đi hay không?"

"Ta sai người chăm sóc tốt cho hắn là được"

"Không được!" Nàng nói uy hiếp, "Huynh không đi, hôm nay ta sẽ

không về cung, ở lại đây chăm sóc cho huynh ấy"

Thác Bạt Hoằng tức tới nỗi chẳng có chỗ nào đánh, nàng thế mà dám

bảo hắn đi bốc thuốc cho người đàn ông nàng yêu, thật không tin nổi nữa.

Nàng lại giục, uy hiếp, hắn mới miễn cưỡng đi tìm sắc thuốc. Trở lại

gian phòng, nàng thấy Sở Minh Phong chui trong ổ chăn, lãnh phát run lên,
ý thức mơ hồ. Biết làm thế nào đây?

Diệp Vũ lên giường, dìu hắn lại gần, để hắn dựa vào trên người mình.

Đã mấy ngày không gặp, sao hắn lại bị nhiễm lạnh, bệnh thành vậy chứ? Vì
sao hắn trông tiều tụy, suy yếu vậy chứ?

Bất giác, lòng nàng đau đớn kịch liệt, nước mắt lăn xuống. Kẻ tù tội

này, cả ngày buồn bực trong phòng, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.