BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1733

một giấc thật ngon. Cứ thế, nàng xoay người, tìm một tư thế thoải mái, ngủ
tiếp.

Thác BẠt Hoằng lau khô thân thể cho nàng, lại gỡ áo choàng to đi,

đắp cho nàng một chăn bông thật dày, để cho nàng được ngủ thoải mái
chút.

Nhìn cổ nàng trống trơn, trong đầu hắn lại hiện lên hai con thú nhỏ

trắng nõn lung linh, làm cách nào cũng không vứt đi được. Tham lam và
khát vọng với nàng khiến hắn cởi hết áo choàng, chui vào ổ chăn, nắm lấy
cánh tay nàng, hôn lên lòng bàn tay, cổ tay, và cánh tay... Xúc cảm mềm
mại gây cho hắn rung động khó nói nên lời, hắn không kiềm chế được sóng
tình dâng cao, chậm rãi xoay người, hôn lên tấm lưng của nàng...

Lưỡi trượt dần trên thân thể tuyết trắng, mang theo từng đợt lửa

nóng... Diệp Vũ ngủ rất say, nhưng dần cũng có cảm giác, dần dần tỉnh lại.

HẮn đang nhấp nhô trên người nàng, đang định hôn lên hai hạt đậu đỏ

trên bầu ngực, nàng bỗng trợn mắt, dùng sức đẩy hắn.

Cái đẩy này tuy nàng đã dùng hết sức nhưng với hắn mà nói, lại chẳng

có tác dụng gì. Chỉ là hắn cũng không tấn công tiếp nữa, mà ngồi dậy, khóe
môi nhếch lên, lấy ánh mắt kinh diễm nhìn nàng. Nàng cúi đầu vừa thấy,
chấn đông, lập tức túm lấy chăn bọc thân mình, bọc thật kín.

HẮn thật vô sỉ, đáng khinh, thế mà thừa dịp mình tắm lại xông tới!

Cũng tự trách bản thân mình vô ý, thế mà lại ngủ mất. Đúng rồi, Xuân Hoa,
Thu Nguyệt đâu rồi? Chẳng lẽ hắn làm các nàng ấy hôn mê rồi?

"Đi ra ngoài!" Diệp Vũ giận gào lên.

"Nếu ta không đi ra thì sao?" Thác Bạt Hoằng cười vô lại.

"Ta gọi người đó"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.