BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1741

nữa.

Ngày hôm sau, ông hạ chiếu, biếm Vệ Vương làm thứ dân, ngày này

tới tòa nhà Tiểu Uyển phía Tây, cả đời không được bước ra cửa nửa bước.

Chiếu lệnh như thế, tương đương với tù chung thân. Còn thái tử Thác

Bạt Hạo, bởi vì tỏ vẻ tỉnh ngộ và hiếu đạo, Ngụy hoàng lên tiếng, nói với
hắn, mười lăm năm mới được tiến cung thỉnh an.

Những chuyện linh tinh sau đó đã định, đã là hai ngày sau rồi.

Đêm nay, Xuân Hoa, Thu Nguyệt dọn giường chăn đệm xong, thổi tắt

đèn cung đình, chỉ để lại một đèn, Diệp Vũ ngồi trên giường đang định đi
ngủ, đã thấy Thác Bạt Hoằng nghênh ngang đi vào tẩm điện, cứ như đây là
vương phủ của hắn vậy.

Hắn phất tay, Xuân Hoa, Thu Nguyệt cùng khom người rời khỏi điện.

Nàng hiểu ra, hai cung nữ này là người của hắn. Chẳng trách là lần trước
hắn xông vào dễ như thế.

"Không biết là có một ngày Vương gia lại có thể đi lại tiêu dạo như

thế trong cung đó, mà không còn lén lút trốn tránh nữa"

"Nàng cho là thế nào?" Hắn mỉm cười hỏi lại, ngồi lên mép giường,

"Nàng hy vọng có một ngày thế nào?"

"Vương gia mấy lần làm việc đại nghịch bất đạo, âm độc tàn nhẫn,

hẳn là nhanh thôi" Diệp Vũ nói châm chọc.

"Vậy thì như nàng mong muốn" Ánh mắt Thác Bạt Hoằng giãn ra,

trong mắt mỉm cười sáng rỡ, chẳng có chút trốn tránh.

"Đây không phải là tâm nguyện của ta, mà là tâm nguyện của Vương

gia"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.