BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1749

"Bản thái tử sớm đã biết ngươi rất thông minh mà" Tà khí trong mắt

hắn dần lộ rõ, "Nhiều tháng trước, bản thái tử ở hoàng cung Kim Lăng nhìn
thấy một đoạn múa câu hồn đoạt phách nóng bỏng, đẹp tuyệt, khiến bản
thái tử nhớ mãi. Chỉ cần bắt đầu nhảy điệu vũ kia, huyết mạch bản thái tử
lại sôi sục, phải cùng nữ tử ái ân mới có thể giải được nỗi khổ tương tư.
Hôm nay, đi mòn đế giày rốt cuộc bản thái tử đã được đền bù như mong
muốn rồi"

Nàng mặt đỏ tai hồng, tinh thần xoay nhanh, hắn nói rất rõ, khiến

người ta không thể nói được gì. Gương mặt Thác Bạt Hạo tục tằn làm đẹp
mỉm cười, nhìn đáng sợ ác độc, "nàng đừng sợ, bản thái tử chỉ thầm muốn
nàng nhảy lại điệu nhảy kia thôi" Diệp Vũ nói, "Thái tử cất nhắc, ta cảm
thấy quá vinh hạnh, nhưng hôm nay ta ra cung là phụng mệnh phụ hoàng
làm việc, nếu không chậm trễ giờ, vẫn xin thái tử để cho ta đi làm việc phụ
hoàng giao đã"

"Ngươi cho là lấy phụ hoàng ra, bản thái tử sẽ thả ngươi sao?" Hắn

cười lạnh, giọng không phải không coi thường, "Phụ hoàng già rồi, đau ốm
liên miên, chẳng còn sức đâu mà coi. Lão Nhị đã chết, Lão Tam thì bị nhốt
ở Tây giao, bản thái tử còn e ngại gì nữa chứ? Nếu bản thái tử động tâm tư
gì, đã sớm ngồi trên ngai vàng kia của phụ hoàng tử lâu rồi, nhưng bản thái
tử lương tâm vẫn chưa cạn, cứ để cho phụ hoàng được an lành thêm ít ngày
nữa vậy"

"Phụ hoàng sủng ái thái tử nhất, sao thái tử có thể..." Nàng hết cách

rồi, Ngụy hoàng đối xử không tệ với hắn, sao hắn có thể làm vậy với người
cha ruột của mình chứ? Thật không còn tính người nữa mà.

"Trong nhà Đế Vương, tình cha con, anh em ruột thịt đều là chó má

hết, chẳng đáng nhắc tới" Thác BẠt Hạo "phi" một cái, nhìn thấu thế cục
phân tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.