BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1840

hai ba năm nay không về kinh, đáng bảo ông nên về kinh một chuyến, nếu
không, lại nảy sinh dị tâm khác.

Vì ông nắm trong tay năm mươi vạn binh quyền, là đại tướng Sở quốc

độc nhất vô nhị, triều đình phải nể mặt ông, còn bệ hạ phải coi trọng và
khen ngợi ông. Bởi vậy, Sở Minh Hiên quyết định, hạ mình tới cổng Triêu
Dương để nghênh đón.

Tháng ba Kim Lăng đã chuyển sang ấm áp, tiếng chim hót trên cao,

hoa hồng nở rộ. Ngày này, bầu trời không mây, trong xanh, lộ ra toàn bộ
cảnh xuân của thành Kim Lăng trở nên rực rỡ lóng lánh như viên ngọc vậy.

Sở Minh Hiên tự mình dẫn cả văn võ trong triều đứng ở trước cổng

Triêu Dương đợi, dân chúng toàn thành không vây vòng ngoài mà vây
quanh gần đó, để được ngắm phong thái của Diệp đại tướng quân.

Chợt có một con ngựa từ xa chạy đến, nhanh chóng tới cổng triêu

Dương, người đó nhảy xuống ngựa quỳ gối trước ngự tiền, "Bẩm bệ hạ,
Diệp đại tướng quân đã vào thành rồi ạ"

Sở Minh Hiên cười gật đầu.

"Bệ hạ, Diệp đại tướng quân dẫn ba ngàn tinh binh vào thành ạ"

Cả văn võ trong triều khoảng sợ, nói thì thầm. Sắc mặt Sở Minh Hiên

kịch biến, ánh mắt u ám. Mang vào thành ba ngàn tinh binh, ý của Diệp Chí
Bằng là sao đây?

"Bệ hạ, hay là nhanh chóng phái người đi truyền ý chỉ của bệ hạ, chỉ

cho phép mang ba trăm tinh binh vào thành thôi ạ" Một lão thần nói.

"Thôi, Diệp tướng quân lần đầu hồi kinh gặp trẫm, trẫm nên rộng

lượng hơn" Sở Minh Hiên cất cao giọng nói. Chẳng bao lâu cả văn võ triều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.