BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1843

địch luôn.

"Mắc bệnh phong hàn, tâm bệnh thì chẳng thuốc nào chữa khỏi" Mộ

Dung Diệp cười thản nhiên, "Hoàng hậu có từng hối hận không?"

"Bản cung vì sao lại hối hận chứ?" Trời đã chuyển ấm, nàng ta lại vẫn

còn khoác áo choàng đỏ, có thể thấy được nàng ta lạnh từ đáy lòng. Áo
choàng đỏ rực này càng khiến sắc mặt nàng ta ủ rũ, tái nhợt, càng khiến
mắt nàng ta vô thần, khiến đôi môi nàng ta lạnh trắng như sương, như
người gần đất xa trời.

"Nói thế nào thì Vũ Nhi tóm lại cũng là hoàng tẩu của người"

"Hoàng tẩu ư?" Sở Minh Lượng như đang nghe câu nói đùa vô cớ, vừa

buồn cười vừa tức hận, "Nàng ấy coi bản cung là tiểu cô sao? Nàng ấy biết
rõ bản cung thích bệ hạ, vì sao nàng ấy lại còn cố cướp của bản cung chứ?"

Mộ Dung Diệp nói khinh thường, "Nàng có lòng với Sở Minh Phong,

chưa bao giờ thay đổi"

Tất cả mọi thứ chẳng qua là hiểu lầm, lại khiến hai cô gái bị tổn

thương.

Hắn tiến lên hai bước, nhìn nàng thương hại, "Người có biết, đứa nhỏ

trong bụng nàng ấy, không phải là đứa bé của bệ hạ mà là đứa bé của hoàng
huynh người không"

Nàng ta khiếp sợ ngây người, mãi một lúc sau mới hoàn hồn, không

thể tin sự thật là thế, "Đứa bé của hoàng huynh ư? Nhưng mà hoàng huynh
đã sớm băng hà rồi mà... sao thế nào..."

Hai mắt hắn ngưng lại, giọng nhẹ như mây khói, "Trong chuyện này,

một lời khó nói hết được. Ta chỉ có thể nói, Sở Minh Phong vẫn chưa chết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.