BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1897

Vương gia, sau đó là làm sai gây thương tổn đau đớn, một lời khó nói hết,
cũng không muốn truy cứu nữa. TA chỉ hy vọng, xóa bỏ hết"

"Có lẽ, Vương gia vẫn còn có thể có ngày tiêu diêu tự tại. NHưng xin

Vương gia quý trọng người trước mắt"

Nói xong, Diệp Vũ xoay người rời đi, nước mắt như mữa. Sở Minh

Hiên quay đầu nhìn lại, lệ chảy xuống. Xóa bỏ hết... Thật tốt quá, giữa hắn
và nàng, từ nay về sau xóa bỏ hết...

Cứ như chưa từng biết, từng yêu từng thương, từng đau khổ, từng

khóc vậy...

Nàng vẫn đẹp như trước, bóng dáng nàng vẫn đẹp như tiên nữ, phong

hoa tuyệt đại, nhưng lòng nàng sớm đã không có hắn, nàng đã sớm không
thuộc về hắn nữa, hắn đã sớm mất nàng rồi.

Có lẽ lúc ban đầu thời điểm hắn cự tuyệt cách xa nàng ngàn dặm, hắn

đã đẩy nàng vào trong lòng hoàng huynh rồi. Đây là số mệnh sao?

***

Đêm nay Diệp Vũ nằm gọn trong lòng Sở Minh Phong, nói trầm trầm,

"Bệ hạ định nhốt Tấn Vương cả đời ư?"

Hắn từ chối im lặng, mặt lạnh tanh.

"Tấn Vương phi một mình cô độc chống đỡ phủ Tấn Vương, nói vậy

rất vất vả"

"Trẫm đã phân phó rồi, phủ Tấn Vương tiền tiêu hàng tháng tăng gấp

đôi"

"Tấn Vương bị tù, Tấn Vương phi sống như quả phụ, chẳng bằng..."

Nàng cố ý dừng lại không nói. Hắn bình tĩnh ánh mắt lãnh đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.