BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1909

Hắn hơi cắn môi, tuy mỉm cười nhưng rất khó coi, song không muốn

nàng lo lắng cho mình. Nếu không phải là hắn quá xúc động, quá thô bạo
thì đứa con đầu tiên của họ sẽ không bị tự tay hắn xóa sạch; lần thứ hai nếu
hắn cảnh giác một chút, âm mưu hoàng đệ cũng sẽ không thực hiện được,
đứa con thứ hai của họ cũng không mất đi. Lần thứ ba nếu như hắn không
bị lưu lạc Ngụy quốc, nếu như hắn không bị giam như kẻ tù tội, Vũ Nhi sẽ
không vì cứu hắn mà thân bị giam trong Ngụy cung, đứa thứ ba của họ
cũng sẽ bất ngờ không có nữa... Tất cả nhưng này đều là do hắn làm không
tốt, hắn không đem hết sức mình bảo vệ tốt cho nàng và con, là lỗi của
hắn...

Kết quả này, là do hắn tạo nên. Có lẽ, cả đời này hắn giết rất nhiều

người, có không ít người uổng mạng trong tay hắn, bàn tay đầy máu tanh,
trời xanh mới có thể trừng phạt hắn như thế.

"Thực xin lỗi..." Sở Minh Phong nức nở kêu lên, đôi mắt đỏ rực.

"Chẳng liên quan tới chàng, là do thiếp không cẩn thận..." Diệp Vũ

ngả đầu vào vai hắn.

"Là ta sai..."

"Đừng tự trách mình nữa, đừng đau lòng... Chỉ cần chúng ta ở cùng

nhau, cố gắng hết mình, sống vui vẻ, thế là đủ rồi..."

"Được" Hắn có nén đau xót, cười khẽ, "Chúng ta không có con, xem ý

trời vậy đi"

"Vâng" nàng nhớ tới đề nghị ngày trước: "Hay là nạp thêm phi tần..."

Mắt Sở Minh phong thật sâu: "Nạp thêm phi tần thì có đấu tranh vô

cùng tận, ưu phiền vô vàn, nhưng cuộc sống còn dài, song cũng chỉ trong
nháy mắt, ta không muốn có người khác quấy rầy chúng ta nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.