BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1910

Diệp Vũ rơi lệ vui sướng, cảm động nói không nên lời. Hắn ôm lấy

nàng: "Cuộc sống có nàng làm bạn, còn hơn cả hậu cung ba ngàn đó."

Nàng thấy trong lòng ấm áp, tràn đầy ngọt ngào. Có những lời này của

hắn, là đủ rồi. Bởi vì đây là tâm ý của hắn với nàng.

Dù sau này hắn có thay đổi tâm ý, nạp phi tần, nàng cũng không oán

không hận.

***

Diệp Vũ chợt nhớ tới Sở Minh phong còn có một đứa con, Đại Hoàng

tử Sở Lăng Thiên. Hôm nay, nàng bèn sai cung nhân truyền hắn đến điện
Trừng Tâm.

Buổi trưa hắn bước vào đại điện, thấy trong đại điện không có ai, thì

đứng đợi một bên. Cơm trên bàn còn bốc khói nghi ngút thơm mùi thức ăn
khắp nơi, tuy hắn rất đói, nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua.

Nàng đứng trong tẩm điện quan sát, tuy hắn mặc áo gấm, nhưng cũng

là chất liệu mộc mạc. Đã hơn một năm không gặp, thấy hắn cao hơn chút,
khuôn mặt bớt đi trẻ con hơn, đã ra dáng là một thiếu niên rồi. Nhưng toàn
thân hắn lại quanh quẩn một khí chất thành thục, trầm ổn khác các thiếu
niên khác.

Sở Lăng Thiên không được phụ hoàng thích, ở tại một nơi hẻo lánh

trong cung, chỉ có hai cung nhân hầu hạ, không có vinh hoa phú quý, thân
phận địa vị, chỉ là hư danh hoàng tử mà thôi. Có thể nói, Sở Minh phong
coi thường hắn, để cho hắn ở trong cung tự sinh tự diệt.

Lại nói, Sở Lăng Thiên cũng chẳng khác gì Thác Bạt Hoằng lúc còn

trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.