BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 1912

Cung nữa cầm ba bộ quần áo từ trong tẩm điện đi ra, Diệp Vũ mỉm

cười nói, "Ngày trước bản cung bảo cung nhân làm được ba bộ quần áo, đại
hoàng tử không chê, thì mang về mà mặc."

Sở lăng Thiên quỳ xuống hành đại lễ, "Tạ mẫu hậu thưởng!"

"Sau này rảnh rỗi thì tới bồi mẫu hậu, biết không?"

"Nhi thần nhớ ạ!" Hắn khẽ nhếch môi như đang cười.

Hắn nhận quần áo, hạ mình một cái rồi xoay người cất bước rời đi.

Bước ra khỏi đại điện kia một khắc, lệ chảy xuống, rớt trên quần áo gấm.
Giờ khắc này hắn mới có cảm giác được người khác quan tâm, đó là một
cảm giác có tên là ấm áp.

Đêm nay Diệp Vũ có nhắc tới Đại hoàng tử với Sở Minh Phong, hắn

hỏi, "Vì sao bỗng nhắc tới nó vậy?"

Nàng bảo hôm nay có truyền nó tới dùng bữa: "Thiếp cảm thấy đại

hoàng tử biết lễ nghĩa, cơ trí trầm ổn, bất luận là tính tình hay là ý nghĩ, đều
rất giống chàng, là một nhân tài có thể chọn làm thái tử."

"Ta vẫn còn chưa băng hà đó, sớm vậy đã nghĩ chọn người nối nghiệp

cho ta rồi hử?" Sắc mặt hắn sầm xuống.

"Thiếp đây chẳng phải phòng ngừa chu đáo đó thôi" Diệp Vũ cười

giảo hoạt, "Tuy chàng đang chính trực ở giữa tuổi thanh xuân phong độ,
nhưng có số ít thần tử cứ lấy cớ là thiếp không có con, khuyên chàng nạp
thêm phi tần. Nếu như thiếp nhận nuôi đại hoàng tử, có thể chặn miệng họ
lại đó."

Sở Minh Phong không nói, như đang suy nghĩ. Nàng thấy hắn dao

động, lại khuyên tiếp: "Minh Phong, tuy chàng không thích mẹ đẻ của nó,
nhưng chàng cũng đừng có đối xử như vậy với một đứa bé chứ. Đứa bé là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.