BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 272

"Vậy chỗ địa lao kia là chỗ nào? Sao Vương gia lại tìm được thế?"

Nàng nằm trong ngực hắn, tuy cảm thấy thân mật như vậy là tìm đường
chết, song không chống cự nổi sự bá đạo của hắn.

Hắn nói tóm tắt lại cho nàng những chuyện đã qua, không phải không

nghĩ thấy sợ mới nói, "May Thẩm Chiêu biết rõ phủ Tả tướng, nếu không
hậu quả chắc không tưởng nổi" Hắn xoa xoa đầu nàng, lưng nổi lên tia lạnh
lẽo, "Nếu không thế, có lẽ chúng ta đã âm dương xa cách rồi"

Diệp Vũ đang nghĩ vì sao Thẩm Chiêu và Tấn vương lại cùng đi tìm

mình thế nhỉ? Vì sao hắn lại biết phủ Tả tướng có địa lao chứ? Sở Minh
Hiên nhìn nàng trìu mến, "Con mãng xà kia là được người nuôi, cũng
không ăn thịt người, có lẽ hoàng tẩu cũng chỉ muốn doạ nàng thôi"

Tối qua, Thẩm Chiêu trước khi rời đi đã nói với hắn như thế.

Nếu Tô Ngọc Yên mà ném Diệp Vũ vào đám rắn độc kia, lúc họ chạy

tới nơi thì chắc nàng đã mất mạng, không cứu được nữa.

Hắn nghĩ ngợi, cũng đúng. Nhưng hắn tuyệt đối không dễ tha cho Tô

Hoàng hậu tâm địa độc ác như rắn rết kia, nhất định phải cho ả ta trả giá
thật nặng!

"Ta đúng là mạng lớn, đợi được Vương gia và Thẩm đại nhân" Nàng

nói giễu, không phải không thấy chua xót.

"Nếu có chuyện nữa, nàng cũng không chết được, bổn vương cũng sợ

tức mức đã đánh mất nửa cái mạng rồi" Hắn cười buồn bã, "Đúng rồi, vì
sao hoàng tẩu lại bắt nàng thế? Tẩu ấy đã nói gì với nàng thế?"

"Hoàng hậu bảo màn biểu diễn ca múa ở lầu Tiêu Tương là đồi phong

bại tục, muốn cấm biểu diễn tất cả. Ta không đồng ý, hoàng hậu cho ta biến
mất trên thế gian này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.