BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 339

"Các ngươi..." Thuỵ vương vốn tưởng rằng nắm chắc thắng lợi, lại

không ngờ kết quả sắp thành lại bại, tính mạng bị người ta nắm, không
động đậy nổi.

Sở MInh Phong không cho lão có cơ hội giãy dụa, nói nhanh, "Vương

thống lĩnh"

Vương thống lĩnh tuân lệnh, nắm chuôi đao trong tay đột nhiên vung

lên, ánh sáng chợt loé, một cái đầu bay vụt lên, dừng trên thảm, lăn vài
vòng mới dừng lại. Máu tươi ngập đầu, tròng mắt tròn vo, trông doạ người.

Một lát sau, thân hình Thuỵ vương ầm ầm ngã xuống đất, màu chảy từ

cổ ra đổ thẩm cả thảm, hoà thành một thể. Máu tươi nhuộm yến Thiên Thu,
đỏ nhiễm bầu trời.

Trong khoảng khắc, Thuỵ vương tuyệt mạng, đền tội, máu tanh như

thế, thô bạo như thế, chúng thần chính mắt thấy, sợ tới mức linh hồn nhỏ bé
hẳn lại, không lên tiếng nổi, lo lắng mầm vạ vứt xuống chính đầu mình.
Nhất là tuỳ tùng Thuỵ vương, bốn năm đại thần kinh hãi quỳ xuống, biết lợi
hại.

"Nghịch tặc mưu phản phạm thượng, tội ác tày trời, nay thân đã đền

tội, là do hắn gieo gió gặp bão" Sở Minh Phong nói ác vang, "Nghịch tặc
trong phủ xử tử toàn bộ, nữ quyến và kẻ hầu lưu đày quỳnh châu, trọn đời
không được hồi kinh!"

"Bệ hạ anh minh" Chúng thần cùng đồng thanh hô vang, lấy thái độ

này để tỏ thái độ không phải đồng đảng của Thuỵ vương.

Sở Minh Phong đọc thầm mấy tên đại thần kia, giọng càng ác liệt hơn,

"Ngươi đợi vẽ đường cho hươu chạy, cùng nghịch tặc lên chầu trời đi, dám
mưu phản phạm thượng, tội không thể tha, ngày mai xử trảm. Toàn bộ gia
quyến sung quân Vân Châu, con cháu không thể nhập sĩ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.