BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 429

Hắn không đợi được nữa, nhấc chân nàng lên, cùng hoà hợp một thể,

va chạm cuồng dã, cứ như muốn huỷ cả thân thẻ, xương cốt nàng vậy...

Như thuỷ triều lên xuống, Sở Minh Phong bứt ra rời đi, nàng xoay

người, quay lưng lại hắn, mất hết can đảm.

Có lần đầu, sẽ có lần hai. Nàng không ngờ được là, hắn mặc kệ nàng

đang bệnh, cứ mạnh mẽ muốn nàng, trên đời sao lại có loại đàn ông máu
lạnh vô tình, chẳng hề biết thương hương tiếc ngọc như vậy chứ. Nhưng
cho dù nàng không bệnh không đau, cũng chẳng ngăn được hắn lại.

Sở Minh Phong ôm nàng vào lòng, hai mắt nhắm lại, như chiếm được

sự thoả mãn lớn vô cùng. Bóng đêm càng tịch mịch, chỉ có ánh nến mới
chứng kiến được cảnh phát sinh vừa rồi.

**

Lúc tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, ác ma chiếm đoạt thân xác nàng

kia đã biến mất. Diệp Vũ hỏi A Tử tối qua đi ngủ giờ nào, A Tử nói vẫn
trông nàng, bảo là có thể do mệt quá mới ngủ mất, sáng sớm nay phát hiện
ra mình ngủ trong phòng, mới biết tối qua đã trở về phòng.

Nói vậy, A Tử cũng không biết tối qua xảy ra chuyện gì, càng không

biết ở ôn tuyền biệt quán lại có một vị khách không mời mà đến.

Như vậy kẻ hầu và thị vệ có biết không? Nàng không sao biết được,

định hỏi thì lại chẳng biết mở miệng ra sao. A Tử mời thầy thuốc đến khám
lại, do hôm qua mắc mưa, không những bị cảm lạnh, vết thương trên chân
cũng bị lại, thầy thuốc bảo nàng cần phải điều dưỡng mấy ngày nữa.

Diệp Vũ nghe lời thấy thuốc, ở trên giường ba ngày, không ra cửa,

chứng cảm lạnh và chân đau cuối cùng cũng ổn. Đêm lo ác ma kia đột
nhiên giá lâm, bởi vậy, đêm nào cũng chợt lo lắng bừng tỉnh giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.