BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 531

Vào sương phòng, tiểu công công đóng cửa lại, Thẩm Chiêu hành lễ,

Sở Minh Phong đứng trước cửa sổ, khoanh tay đứng, bừng tỉnh như không
nghe thấy. Đã ở cùng bệ hạ hơn mười năm, trong trí nhớ của Thẩm Chiêu,
bệ hạ chưa từng bao giờ thất thần như vậy. Hắn lớn tiếng hô lên lần nữa, Sở
Minh Phong mới nghe thấy, vẫn chưa xoay người, giọng nói nhuốm trong
đau xót, nặng nề, "Ngươi đã đến rồi à"

"Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều cũng vô ích, bệ hạ vẫn nên thoải

mái đi" Thẩm Chiêu đi tới sau lưng hắn, cất giọng an ủi nhẹ nhàng.

"Ngươi cũng biết nàng xẩy thai thế nào chứ?"

"Thần không biết"

"Trẫm... Dưới cơn thịnh nộ đã tát nàng một cái, khiến nàng đập vào

cạnh bàn..." Giọng Sở Minh Phong lãnh đạm đầy đau thương, lại khiến
người ta có cảm giác đau triệt nội tâm, "Trẫm đã tự tay đánh chết con
mình" Thẩm Chiêu khiếp sợ hơn cả lúc nghe thấy tiểu công công nói, cảm
xúc bắt đầu chấn động, cứ như cơn sóng to cuộn sóng vậy.

Mãi lâu sau, hắn mới ổn định tâm tình, "Bệ hạ cũng không biết nàng

đang có mang, nếu bệ hạ muốn tự trách, chẳng bằng nghĩ cách an ủi nàng
thế nào" Giọng Sở Minh Phong bao hàm đầy phiền muộn và bất đắc dĩ,
"Trẫm đã an ủi, nhưng vô dụng thôi... nàng hận trẫm chết được, sẽ không
tha thứ cho trẫm.."

Thẩm Chiêu nói hoà hoãn, "Nàng vừa mới xẩy thai, tâm tình vẫn còn

chưa bình phục, đợi một thời gian, tâm tình nàng đỡ hơn, bệ hạ chỉ cần tốn
chút tâm tư khuyên nhủ, nói vậy nàng cũng sẽ quên được nỗi đau mất con"

"Cũng đành chỉ vậy thôi" Sở Minh Phong thở dài một tiếng.

"Canh giờ cũng không còn sớm, ngày mai lại lâm triều rồi, chẳng bằng

bệ hạ nên về cung trước đi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.