BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 594

"Cháo thịt nạc, cháo Bách hợp, cháo thịt bò, chào gà ri, cháo đậu đỏ,

cháo bí đỏ..." Nàng ta cứ lần lượt nói.'"Vậy thì cháo thịt nạc đi"

"Xin Vương gia đợi chút, nô tỳ mượn bếp y quán, sẽ nhanh có đồ ăn

thôi ạ" A Tử cười tủm tỉm rời đi. Tâm tư Diệp Vũ khẽ nhúc nhích, sao tự
dưng hắn lại muốn ăn cháo nhỉ? Chẳng lẽ định mượn cớ ở lại y quán một
lát ư? Sở Minh Hiên khẽ nhấc ấm trà định rót, nàng đã đỡ lấy, "Cứ để cho
ta đi"

Hắn uống cạn chén trà nóng, ánh mắt tĩnh lặng nhìn ra ngoài cửa,

giọng êm đềm, "Kiểm điểm một tháng ở đài quan sát, bổn vương nghĩ được
rất nhiều chuyện" Nàng nói lãnh đạm, "Chắc Vương gia đã nghĩ thông suốt
nhiều chuyện, lòng dạ cũng sáng hơn trước nhiều"

Một tháng không gặp, hắn cũng chẳng có thay đổi gì, chỉ có khí sắc

không được tốt cho lắm, mắt mũi cằm có vẻ nhọn ra.

"Chuyện thảm nhất trong cuộc đời là chuyện chỉ trong nháy mắt đem

người trong lòng khắc sâu, lại muốn dùng cả đời để quên đi" Giọng mềm
như nước, mặt trong như gương, không chút gợn song.

"Nếu có thời gian, Vương gia nhất định sẽ quên hết tất cả mọi thứ

trước kia"

"Chuyện vui nhất trong cuộc sống là được ở một nơi riêng, cùng người

trong lòng mình tâm sự, như keo sơn, triền miên như lửa" Sở Minh Hiên
vẫn giọng lạnh nhạt như nước. Trong đầu Diệp Vũ hiện lên chút hình ảnh,
nhất là cảnh thâu hoan trong rừng rậm, bất giác hai má nóng bừng.

Sở Minh Hiên thấy mặt nàng đỏ, trong mắt lóe sáng lạnh, "Lùi một

bước, trời cao biển rộng. Nước chảy có trái tim dừng ở đó, hoa rơi lại vô
tình, một khi đã vậy, thì chẳng cần gì cả, chỉ cần quý trọng một khoảng thời
gian tốt đẹp, yên lặng chúc phúc, bình an vui vẻ là được"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.