BẠO QUÂN ĐỘC SỦNG - Trang 828

Giờ Tý trôi qua.... Giờ Sửu trôi qua...

Sở Minh Phong và Thẩm Chiêu ngồi trên ghế, trên người khoác áo

choàng, gục đầu, đang ngủ. Từ thái y nhắm chợp mắt chút, đang nghĩ ra
cách giải độc tố rõ nhất. Nhưng nghĩ nát cả óc mà cũng chẳng nghĩ ra cách
nào.

Dưới ánh nến thiêu đốt, rồi tàn dần. Hình như có một cơn gió lạnh từ

cửa sổ tràn vào, ánh nến nhảy nhót mấy cái, rồi càng ngày càng tối, càng
ngày càng tối, giống như có kẻ thổi tắt nến vậy. Ông trợn mạnh mắt, vội vã
đi ra ngoài.

Hai người đang mê man thì bị tiếng động làm bừng tỉnh, cùng mơ

màng nhìn lẫn nhau một cái, sau đó thì tỉnh táo hẳn, vội vã chạy tới bên
giường xem nàng đã tỉnh hay chưa. Nhưng mà Diệp Vũ vẫn ngủ say như
chết. Họ cùng thở dài, sắc mặt nặng nề.

Từ thái y lật mấy quyển sách lên, mới tìm ra được quyển cần tìm, lật

xem rất nhanh. Bỗng nhiên ông như tìm ra được cái cần tìm, vui mừng quá
mức, vội vã y theo như trên sách bốc thuốc, sau đó đi nhóm lửa sắc thuốc...

Ép buộc chừng nửa canh giờ, Diệp Vũ cũng uống xong chén thuốc đen

sì. Sở Minh Phong và Thẩm Chiêu không biết thuốc lần này có cho nàng
tỉnh lại nữa không, cùng hướng lên trời cầu nguyện, cầu trời xanh thương
xót.

Bỗng Sở Minh Phong ôm lấy nàng, Từ Thái y và Thẩm Chiêu hỏi hắn

định làm gì, hắn không đáp lại, chỉ ôm chặt lấy nàng, hai má dán sát má
nàng.

Thẩm Chiêu cứ ngây ngốc nhìn, biết bệ hạ lo lắng nàng rốt cuộc có

tỉnh lại hay không nữa nên mới ôm lấy nàng. Nếu có thể được, hắn cũng
nguyện ôm nàng, không cho nàng rời đi, không cho thân thể nàng chết dần
biến thành lạnh băng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.