BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 111

dưỡng bệnh, đừng có đi nghêu ngao xin xỏ nữa không nên". Người đàn bà
nhìn thấy đỉnh bạc ấy rất nhiều, ước hơn ba lượng, thời không dám lấy, nói
rằng: "Quân tử có lòng làm phúc xin cho một vài đồng là đủ, nô gia không
dám nhận nhiều”. Triển Chiêu lấy làm lạ hỏi rằng: "Ta đã cho, sao lại từ
không lấy?". Người đàn bà đáp: "Thưa quý khách, lòng tốt của ngài con xin
đội ơn mãi mãi, song e đem bạc này về mẹ chồng và chồng của con sinh
nghi, hóa ra chẳng phụ lòng tốt của ngài sao?". Triển Chiêu chưa biết nói
sao, người chủ lầu nghe vậy chạy lại nói rằng: "Thím đừng ngại chuyện đó,
quân tử đã có lòng tốt thời cứ nhận đi, nếu sau có chuyện gì cứ bảo chồng
thím lại đây nói tôi, tôi sẽ làm chứng cho". Triển Chiêu nghe dứt lời, khen
là phải. Ai dè bên cạnh có một đứa vô lại tên là Lý Nhi tính hay vu trá, thấy
vậy liền bước lại trước mặt Triển Chiêu mà rằng: "Quan khách chớ nên cho
người đàn bà ấy nhiều tiền như vậy, đó là cái nghề kiếm ăn của chúng nó.
Trước đây ít lâu, có người cho y bạc, bị chồng y nghi, sinh ra lắm chuyện
lôi thôi, bức lấy một trăm lượng bạc mới chịu thôi, không thì kiếm điều xấu
hổ vu cho. Bây giờ quan khách cho y bạc, e chốc lát chẳng khỏi chồng y lại
sinh sự lôi thôi nữa". Triển Chiêu nói không chú ý, song bụng nghĩ rằng:
"Nếu quả nó dối gạt, ta cũng không lo gì, sợ là sợ kẻ khác mắc lừa mà thôi,
bây giờ ta vô sự, cũng nên đi tới thôn Tam Bảo, coi xem quả vậy sẽ trừng
trị chúng nó một phen để răn kẻ khác". Nghĩ rồi tính tiền trả nhà hàng rồi
xuống lầu nhắm thôn Tam Bảo đi tới. Đi một đỗi thời trời đã tối, thấy bên
đường có một cái am đạo sĩ Hình Kiết đi bái đàn phương xa, nên trong am
chỉ có hai tiểu đạo là Đàm Minh, Đàm Nguyệt ở mà thôi, mé bên tây cho
khách ở.
Tới đến hết canh hai, Triển Chiêu tỉnh dậy, lén ra khỏi điện đi lại thôn Tam
Bảo, ai dè qua một chỗ kia đèn đốt sáng trưng và có tiếng chuyện vãn rầm
rì. Triển Chiêu bèn nhảy lên tường dòm xuống thấy tên đạo sĩ đương nói
chuyện với một người con gái, bèn lắng tai nghe. Người con gái nói rằng:
"Chúng ta lập kế như thế, nhưng không biết chị hai về bên họ có chịu hay
không chưa biết". Đạo sĩ nói: "Nếu họ không chịu thời còn nhạc mẫu lo cho
mình, lo gì chuyện ấy, cho mệt". Triển Chiêu không hiểu chuyện gì, quay
mình bỏ đi, chợt nghe đứa con gái ấy nói tiếp rằng: "Chàng nói Bàng Thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.