BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 164

không ngán “. Xuân Mãn nghe theo lời, đi được vài mươi dặm lại nói: "Bây
giờ đi không biết mỏi, mà bụng lại đói thời làm sao?". Võ Mặc giơ tay chỉ
tới trước nói rằng: "Kia có trấn điếm, chúng ta nên tới đó mua chút ít đồ ăn,
ăn xong sẽ đi nữa". Nói rồi cùng nhau đi tới nơi, ăn uống rồi lại đi. Trời đã
tối, tới một nơi người ở đông đúc nhà cất chen dày, rõ là nơi chợ búa, tên là
trấn Song Nghĩa. Võ Mặc nói với Xuân Mẫn rằng: "Trời đã tối rồi, thế nào
cũng phải trọ nơi đây, vậy lúc vào mướn phòng, cậu đừng nói lời gì, để một
mình tôi đối đáp với họ thôi". Xuân Mẫn gật đầu.

Khi hai thầy trò bước tới cửa nhà trọ, chủ nhà bước ra hỏi rằng: "Trời đã tối
rồi chắc tướng công và cậu vào đây nghỉ trọ hả?". Võ Mặc đáp: "Chưa
chắc, vì ta còn phải lựa cho có một căn phòng vừa ý mới được". Chủ nhà
hỏi: "Thế nào là vừa ý?". Võ Mặc đáp: "Phải được một căn phòng cho sạch
sẽ, kín đáo và gọn gàng đủ cho hai người ở mà chẳng rộng quá". Chủ nhà
nói: "Vậy thời cậu cứ vào xem, coi có được như ý không?". Võ Mặc đáp:
"Nếu không được như vậy, tôi đi chỗ khác chớ không cần phải xem". Nói
dứt lời, người nhà trọ dọn phòng chạy ra nói: "ở đây sẽ có phòng như lời
cậu nói". Võ Mặc đáp: "Nếu có thời chúng tôi thuê, chớ làm mất ngày giờ
chúng tôi không được đâu”. Hai thầy trò bấy giờ mới chịu vào nhìn khắp
nơi không thấy phòng nào như lời mình đã nói bèn quay ra. Tiểu nhị kẻo lại
hỏi: "Sao không đi vào?". Võ Mặc đáp: "Toàn là phòng rộng mênh mông ta
ở sao được?". Tiểu nhị nói: "Không nệ, cậu cứ vào ở, tôi sẽ tính giá tiền
phòng theo hạng phòng hẹp không sao đâu”. Võ Mặc chúm chím cười, liếc
Xuân Mẫn đi vào. Hai thầy trò dẹp hành lý lại một nơi, vừa xong, thấy tiểu
nhị lăng xăng chạy lên hỏi: "Hai ngài dùng rượu hay không?". Võ Mặc đáp:
"“Chúng ta không thích rượu”.
- Vậy thời châm một bình trà Hương Phiến hai ngài dùng nhé?
- Chúng ta không khát cho lắm.
Bây giờ hai ngài muốn dùng gì?
- Chúng ta bụng cũng no lắm, song vị lòng hai bạn mà ăn chút đỉnh thêm.
Thôi cứ đem cho ta một đĩa cá mặn và vài chén cơm là đủ.
Người hầu phòng thấy quang cảnh như vậy, biết gặp khách nghèo không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.