BAO THANH THIÊN - THẤT HIỆP NGŨ NGHĨA - Trang 79

chuyện, thấy một ông già áo quần rách rưới dưới lầu đi lên, lại quì một bên
người nhà giàu ngồi bàn hướng đông, năn nỉ những gì không biết. Người
nhà giàu không chịu. Bạch Ngọc Đường thấy vậy bước lại hỏi: "Ông có
chuyện chi, nói cho tôi biết, lại cầu cạnh người khác?". Ông già đáp: "Công
tử ơi? Vì tôi có thiếu bạc của Viên ngoại đây, không có mà trả, nên Viên
ngoại bảo phải đem con gái tôi mà gán nợ, tôi năn nỉ không được, xin công
tử giúp cho".

Bạch Ngọc Đường nghe nói mới hỏi người nhà giàu kia rằng: "Ông này
thiếu tiền chú bao nhiêu?". Người nhà giàu đáp: "Thiếu tôi năm lượng vốn,
đã ba năm không trả lời, cộng cả vốn lời là ba mươi lăm lượng”. Ngọc
Đường hỏi: "Có giấy tờ chi không?". Người nhà giàu nói có, rồi móc trong
túi đưa ra cho Ngọc Đường coi Ngọc Đường liền móc bạc ra trả thay, người
nhà giàu được bạc cả mừng, lấy bỏ túi rồi xuống lầu đi thẳng. Bạch Ngọc
Đường liền đưa giấy nợ cho ông già và dặn rằng: "Từ rày về sau có ai cho
vay nặng lãi như vậy thời đừng vay nữa". Ông già dạ dạ vâng lời và cám ơn
liền miệng rồi từ giã đi xuống, đi ngang chỗ Triển Chiêu ngồi, Triển Chiêu
liền mời rằng: "Xin mời ông ngồi dùng với tôi một chén rượu". Ông già
nói: "Tôi với ngài chưa từng quen, nào dám làm bận lòng ngài". Triển
Chiêu nói: "Có ngại chi chuyện đó". Ông già từ chối mãi không được, phải
ngồi uống ít chén. Triển Chiêu nhân hỏi tên tuổi và chỗ ở người nhà giàu
khi nãy. Ông già nói: "Nó tên là Miêu Tú ở Miêu Gia tập, vì con y là miêu
Hằng Nghĩa làm kinh thừa trong nha quan Thái thú, nên y ỷ thế ngang dọc
khinh rẻ hàng xóm, cho vay cắt cổ lắm, tôi không dè mới ra thế này “. Nói
đoạn cáo từ ra đi. Triển Chiêu lại đứng nghe câu chuyện của Hạng Phúc và
Bạch Ngọc Đường. Bạch Ngọc Đường hỏi Hạng Phúc rằng: "Bây giờ anh
dễ thở không?". Hạng Phúc nói: "Lúc trước nhờ lệnh huynh cứu khỏi, gặp
được An Lạc hầu thâu nạp, nay vâng lệnh người ra trấn Thiên Xương có
việc công”. Bạch Ngọc Đường hỏi: "An Lạc hầu nào?". Hạng Phúc nói: "Ở
đây có mấy An Lạc hầu? Chỉ có một mình con Bàng Thái sư mà thôi”. Nói
rồi hỉnh mũi coi bộ tự đắc lắm. Bạch Ngọc Đường tỏ ý không bằng lòng
nói rằng: "Sao anh lại gửi thân ở đó?". Dứt lời đứng dậy đi xuống lầu. Triển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.