BÃO THÉP - Trang 108

Mặc cho Hòa thao thao bất tuyệt, Cân và Thắng vẫn rủ rỉ nói chuyện. Thắng
thì phục Cân sát đất rồi: vừa là tay lái giỏi, vừa có hoa tay, lại biết làm thơ
và độc tấu thì hay tuyệt. Cân thì quý Thắng ở cái tính hồn nhiên, ham học,
làm cái gì cũng nhiệt tình và đá bóng rất cừ. Qua một tuần về xe làm kỹ
thuật hai anh em đã rất hợp nhau, đi đâu cũng cặp kè như hình với bóng.

Thấy cả Nhã, Cân và Thắng không hưởng ứng Hòa đành chuyển hướng:

- Này! Không ngờ “cụ” Tân mà cũng biết đá bóng nhỉ! Trông “cụ” to uỳnh
uỵch thế mà chạy nhanh ra phết.

- Cậu không biết chứ ngày xưa tiểu đoàn trưởng của mình đã là cầu thủ đội
Sao Đỏ của trung đoàn H02 đi thi đấu toàn quân rồi đấy!- Ai đó ra vẻ hiểu
biết.

- Ngày xưa thế nào không biết nhưng quả thật “cụ” đá rất bài bản, công thủ
toàn diện, mà sút cũng mạnh ghê cơ.

Một số đã mắc xong màn chui vào. Thấy mọi người không mặn chuyện nữa
Hòa cũng chán nên mò về chỗ ngủ. Vì Thắng về sau không có giường nên
bốn anh em phải chen nhau trên ba cái phản ghép lại. Nhã chiếm chỗ trong
cùng, Cân và Thắng ngủ chung màn, Hòa nằm ngoài cùng. Mắc xong màn
hắn chui vào, miệng lùng bùng:

- Chán mấy bố này! Gà vừa mới lên chuồng đã đi ngủ.

Cũng chẳng có ai lên tiếng. Cân và Thắng thì đã ngủ thật. Riêng Nhã thì
chưa ngủ nhưng anh không muốn “dây” với cái thằng cha lắm mồm này.
Anh đang có chuyện phải suy nghĩ. Từ hôm nhận lệnh chuẩn bị đi chiến đấu
phấn khởi thì có phấn khởi nhưng trong lòng anh cũng có chuyện băn
khoăn. Chả là anh với Hiền yêu nhau đã lâu, hồi anh nhập ngũ đã dự định
hết nghĩa vụ rồi sẽ cưới. Thế rồi đùng một cái Mỹ mở rộng chiến tranh phá
hoại ra miền Bắc, chế độ nghĩa vụ quân sự không còn thực hiện nữa đành
phải lùi lại. Ở quê hai nhà đã đi lại rất thân mật. Gia đình anh cũng đã coi
Hiền như dâu con trong nhà. Tuy nhiên mấy lần định cưới đều phải hoãn vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.