BÃO THÉP - Trang 1256

Từ phía trước, các chiến sĩ của anh đang tất tả chạy về. Người nào, người
nấy quần xắn cao quá gối, mặt mũi, chân tay lấm lem bùn đất. Chỉ vài phút
sau, tất cả đã lên xe. Nhã nói nhỏ:

- Xin phép các thủ trưởng cho tiểu đoàn xuất phát.

Lữ trưởng Tình gật đầu:

- Đi đi! Chắc bây giờ bộ binh đã áp sát cứ điểm rồi, chỉ còn chờ mình đến
nữa thôi.

Nhã ép chặt ống nói vào cổ họng, anh bóp phát dằn từng tiếng:

- 01 gọi 10! Toàn 100 xuất kích, hành động theo phương án, 47!

Trên tai nghe của anh vọng lại tiếng trả lời rõ mồn một của các đại đội
trưởng. Ngay sau đó, tiếng hơn hai chục chiếc động cơ gầm lên vang động
cả đoạn đèo. Lữ trưởng Tình vỗ vai Nhã, nhỏ nhẹ nhưng như gửi gắm tất cả
niềm tin:

- Cố gắng lên nhé!- Anh bắt tay Nhã rồi cùng chính ủy Văn và lữ phó Minh
nhảy xuống khỏi xe.

Khi đại đội 1 đi qua hết thì Nhã lệnh cho lái xe:

- Nổ máy, tiến!

Chỉ khoảng hai mươi phút sau cứ điểm Đá Đen đã hiện ra trong tầm quan
sát của Nhã. Đó là một cứ điểm án ngữ bên phải con đường cơ động của các
anh. Nằm trên một điểm cao có độ dốc khá lớn ngay sát đường nên nó có
khả năng ngăn chặn mọi phương tiện cơ động trên con đường này. Trên nóc
một lô- cốt, lá cờ ba sọc bay phấp phới. Công binh cũng mới chỉ gỡ sạch
mìn đến cách chân cứ điểm chừng gần một ki- lô- mét nên Nhã quyết định
cho đại đội 1 tại chỗ dùng hỏa lực chi viện cho bộ binh tiến công. Anh lên
đài, dằn giọng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.