BÃO THÉP - Trang 1313

hiệp đồng chiến đấu mà phải đến sáng ngày hôm sau mới tiếp tục tiến công
được. Tuy nhiên, kết quả chiến đấu ngày thứ ba này cũng chẳng có gì khả
quan hơn. Có lẽ địch đã dồn hết sức ra để ngăn chặn hướng tiến công chính
diện này thì phải. Vừa mới xuất kích đã thấy máy bay lên đen trời. Phản lực
có. Trực thăng có. Rồi pháo, cối, tên lửa chống tăng dường như được dồn
hết về đây thì phải. Và rồi, các mũi tiến công của bộ binh bị chùn lại. Xe
tăng số 350 trúng mìn bốc cháy. Xe 358 sa xuống hố bom không lên được.
Xe 942 trúng tên lửa chống tăng, may không cháy, chỉ có trưởng xe bị
thương. Thế là lại phải lui về.

Có lẽ cấp trên cũng đã nhận ra sự không hợp lý khi quyết định tiến công
trực diện vào nơi địch phòng thủ rắn nhất nên đã chuyển hướng tiến công
vào phía sau quân địch. Tiểu đoàn nhận được lệnh tìm mọi cách thu hồi xe
pháo và củng cố để chuẩn bị cho những trận đánh tiếp theo. Thực ra, hy
vọng kéo được xe về cũng mong manh lắm. Xe bị đứt xích bỏ lại trên đó cả
ngày trời liệu bọn địch có bỏ qua không.

Một loạt pháo bỗng nổ vang cắt ngang luồn suy nghĩ của mọi người. Tất cả
nhào ra phía cửa hướng về phía có tiếng súng nổ. Tham mưu trưởng tiểu
đoàn cũng bừng tỉnh, anh áp sát cáp nghe vào tai và xách luôn chiếc máy ra
ngoài. Từ phía trận địa vọng về tiếng súng bắn trả loạn xạ của địch, thỉnh
thoảng lại được một phát pháo 100 điểm nhịp. Chợt tham mưu trưởng gọi
tiểu đoàn trưởng Khê:

- Anh Khê! Anh nghe báo cáo này.

Khê giằng lấy bộ cáp nghe chụp lên đầu, anh hỏi dồn:

- Tôi Khê đây! Báo cáo đi!

Không biết phía đầu kia báo cáo những gì, chỉ thấy tiểu đoàn trưởng Khê
“à”, “ừ” một lúc rồi buông thõng:

- Thôi, được rồi! Cứ thế mà làm- Nhìn nét mặt chăm chú của những cán bộ
dưới quyền xung quanh, anh lắc đầu nói nhỏ- Mấy xe bị mìn bị chúng bắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.