BÃO THÉP - Trang 1335

- Anh có thấy đúng như một cơn bão không?

Ông Đào trầm ngâm một lát rồi mới trả lời:

- Đúng! Nhưng đó là một cơn bão thép!

Đoàn xe tăng hơn bốn chục chiếc đã đi qua, hai người vẫn đứng yên tại chỗ.
Chừng như những cảm xúc trong lòng vẫn chưa kịp lắng xuống, phó chính
ủy Thu hào hứng:

- Cứ thế này thì Sài Gòn làm sao mà đứng vững nổi. Anh có thấy đúng như
cụ Ức Trai đã viết không?- Ông hắng giọng rồi dằn từng tiếng, tay thì vung
vẩy như đang trình diễn trên sân khấu- Đánh một trận sạch không kình
ngạc. Đánh hai trận tan tác chim muông. Cơn gió to quét sạch lá khô. Tổ
kiến hổng sụt toang đê vỡ. Hay, hay thật!

Ông Đào gật gù:

- Công nhận là hay và rất hợp với tình thế bây giờ. Tuy nhiên, theo ý tôi thì
các cụ nhà ta dịch mấy câu này chưa sát nghĩa cho lắm.

Vẫn biết vốn Hán học của ông Đào khá uyên thâm nhưng lần này mới thấy
ông nói chuyện văn chương nên phó chính ủy Thu tỏ vẻ ngạc nhiên:

- Anh nói lại xem nào. Dịch như thế là hay quá rồi, còn gì gì nữa?

Ông Đào cười nhẹ:

- Thì tôi có nói là không hay đâu. Tôi chỉ bảo là chưa sát nghĩa lắm. Nghĩa
là chưa lột tả được hết cái ý của Ức Trai tiên sinh thôi- Trầm ngâm một lát
ông mới chậm rãi- Câu này, trong nguyên bản Ức Trai viết là “Chấn cương
phong ư cảo diệp”. “Chấn cương phong” mà dịch là “Cơn gió to” thì cũng
được nhưng chưa hết ý, có vẻ hiền lành quá.

Ông Thu thích thú nhìn người bạn lâu năm:

- Thế theo anh phải dịch thế nào mới sát?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.