BÃO THÉP - Trang 1345

mũi thọc sâu nhưng không sử dụng cơ giới. Cứ đánh kiểu ấy thì có mà đến
Tết mới vào được Sài Gòn.

Chừng như đã hiểu, Phùng gật đầu quả quyết:

- Vâng! Tôi hiểu rồi ạ. Tôi sẽ cố gắng.

Ông Đào bắt tay người trợ thủ đắc lực của mình nhắc một lần nữa:

- Cố gắng nhé! Phải kiên quyết vào đấy. Chúng tớ đi đây!

Chiếc xe con đã nổ máy sẵn trước cửa hầm chỉ chờ hai người bước lên là
phóng vụt ra phía cổng chùa. Vừa ngồi yên trên ghế, ông Thu đã lo lắng:

- Anh đã biết đường chưa? Mà có xa không đấy?

Ông Đào cười tủm tỉm:

- Mới chỉ biết trên bản đồ thôi. Chắc cũng không xa lắm đâu. Anh Phi, phái
viên của Bộ tư lệnh cánh Đông chiều tối qua đi thỉnh thị trên ấy mà sáng
nay đã về tới đây rồi. Tôi đo trên bản đồ thì thấy chỉ độ 200 ki- lô- mét thôi.

Chừng như đã yên tâm về đường sá, ông Thu lại hỏi:

- Thế anh đã chuẩn bị báo cáo chưa?

Ông Đào vẫn bình thản:

- Có gì mà chuẩn bị. Tổng thể thì mình nắm được rồi. Tôi định khi đến đó
sẽ gặp thêm anh Kiệm một lát để nắm thêm tình hình rồi mới vào gặp Tư
lệnh.

*

Mặc dù đã trổ hết tài của một lái xe giàu kinh nghiệm song cũng phải đến
gần ba giờ chiều Năm mới đưa được hai thủ trưởng của mình đến Bộ tư
lệnh chiến dịch Hồ Chí Minh. Ông Đào thật sự ngỡ ngàng bởi khu vực bố
trí sở chỉ huy chiến dịch không phải ở trong rừng sâu, núi thẳm như ông vẫn
hình dung mà lại nằm ngay ngoài trảng trống, lại còn xen kẽ với dân nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.