BÃO THÉP - Trang 1373

khoảng cách rút gọn quá thế này thì cũng không được thực tế cho lắm.

Ông Đào không tỏ thái độ gì mà lại gặng thêm:

- Thế có học nó được cái gì không?

Tịnh gãi đầu:

- Có lẽ chẳng học được gì đâu, thủ trưởng ạ.

Ông Đào vẫn bình thản:

- Nếu bây giờ ta đưa trung đoàn H07 vào đây thì có huấn luyện được ngay
không?

Tịnh hơi ngơ ngác nhưng rồi anh quả quyết:

- Chắc chắn là được ạ. Cơ sở vật chất như thế này chỉ cần cải tạo đôi chút là
sử dụng được ngay.

Đứng lên đài chỉ huy, phóng tầm mắt nhìn xung quanh khu vực nhà trường
một lúc nữa như đang dự định một điều gì đó rồi ông Đào đột ngột:

- Thôi, ta tiếp tục đi. Giờ này chắc cũng sắp thông đường rồi.

Ngồi trên xe, cái ý nghĩ đưa một phần trung đoàn huấn luyện thành viên kíp
xe vào đây tiếp quản cái cơ ngơi này cứ bám chặt lấy đầu ông cho đến khi
đuổi kịp sở chỉ huy của binh đoàn Hương Giang. Trời đã sẩm tối mà đoàn
xe hơn trăm chiếc vẫn án binh bất động trên đường. Một sĩ quan công binh
cho ông biết chắc tầm nửa đêm cầu mới khắc phục xong.

*

Khi trên hướng đông nam, đại đội 4 bắt đầu nổ súng đột phá qua căn cứ
Nước Trong thì ở hướng tây bắc, chiếc xe dắt của Thắng đang lẽo đẽo theo
đại đội 9 cơ động về hướng cầu Bông. Đây là một cây cầu tuy không lớn
song có vị trí rất quan trọng trên đường tiến về Sài Gòn của một mũi thọc
sâu của binh đoàn Cao Nguyên. Thực ra, trách nhiệm của Thắng là phải tổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.