BÃO THÉP - Trang 153

Quả như vậy, chỉ mấy phút sau Nhã đã trở về vội đến nỗi suýt vấp vào bậu
cửa. Dưới ánh sáng bập bùng của ngọn đèn dầu cả khuôn mặt đen kịt chỉ
thấy hai con mắt và chiếc răng vàng sáng lấp lánh. Cả bọn xúm lại xem mấy
tờ giấy Nhã cầm trên tay: nào là giấy chứng nhận chưa kết hôn lần nào, nào
là giấy giới thiệu kính gửi ủy ban nhân dân xã đề nghị cho đăng ký kết hôn
v.v... Thắng ngẩn mặt ra:

- Sao lấy vợ mà cũng nhiêu khê thế nhỉ? Phải bao nhiêu loại giấy tờ thế này
cơ à? Phiền phức thế thì em chả lấy vợ nữa!

Cân và Hòa ôm nhau cười:

- Cứ đợi đấy! Rồi đến lúc được cưới vợ lại khóc rống lên: “biết sướng thế
này thì em lấy vợ từ lúc lên mười”.

Nhã đút mớ giấy tờ vào cái túi giấy bóng rồi cho vào túi áo ngực, cài nút
áo cẩn thận rồi mới quay sang Hòa:

- Thế nào? Cậu có định về xóm Mới không đấy?

Hòa đáp không cần suy nghĩ:

- Tớ đã nói với cậu rồi. Không về là không về!

Cân nhỏ nhẹ:

- Sao cậu cố chấp thế? Nếu đã định thế thì yêu người ta làm gì cho khổ?

Hòa vẫn khăng khăng:

- Chính vì tớ không muốn để người ta khổ nên mới dứt khoát thế này.
Thực ra mình hoàn toàn nghiêm túc, nếu ở ngoài này thêm một thời gian
nữa sẽ tính chuyện cưới Thu. Nhưng bây giờ đi như thế này tốt nhất là chia
tay khi chưa có gì thật là sâu nặng.

Nhã vẫn kiên trì:

- Thế cậu tưởng chia tay thế người ta không đau khổ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.