BÃO THÉP - Trang 203

cũng không phải nhắc nhở nhiều nhưng anh vẫn đứng sừng sững trên ghế
trưởng xe, hai tay bám chắc vào mép cửa chăm chú nhìn đường như sẵn
sàng đối phó với những bất trắc sắp xảy ra. Ngồi trên tháp pháo ngay phía
trên cửa lái xe là Thắng, cậu ta vừa quan sát đường vừa cúi nhìn cách xử trí
của Cân. Trong thâm tâm Thắng phải công nhận tay lái của Cân rất điêu
luyện, xứng đáng là bậc thầy của cậu. Trong lúc đó Hòa, Bình và Thực ngồi
phía sau và đang gân cổ hét vào tai nhau. Như mọi ngày Hòa đen vẫn là
trung tâm của mọi cuộc tán gẫu. Hắn thọc tay vào sườn Bình:

- Này, mai có cái gì thì bỏ ra mà chiêu đãi đi nhé!

Bình đang mải nghiêng ngó không nghe rõ nên gân cổ hỏi lại:

- Cái gì? Vừa mới đi một lúc làm gì đã buồn đái!

Hòa tức máu quát lại:

- Đái đái cái gì? Không có bọn tớ cho đi nhờ thì bây giờ đang è cổ ra mà
cõng ba lô đi bộ đấy- Đến đây thì Bình đã nghe ra, cậu ta gật đầu, Hòa tiếp-
Thế thì mai có cái gì ngon phải đem ra chiêu đãi bọn tớ nhé! Hiểu chưa?.

Bình nhăn răng cười:

- Hiểu rồi! Nhưng bọn tớ “trên răng, dưới cát tút” cậu thích cái gì?

Biết là gặp phải “đối thủ rắn” Hòa quay sang Thực:

- Còn cậu này! Có gì ngon không?

Thực cười:

- Bọn em thì có cái gì? Đâu có như các anh ăn tiêu chuẩn xe tăng, đi chiến
trường lại được ưu tiên đủ thứ!

Hòa nhăn nhó:

- Vớ được mấy tay này “xương” quá! Đi chiến đấu mà xe đưa xe đón thế
này, sướng như đi du lịch chỉ việc ngồi ngắm cảnh mà chẳng chịu bỏ ra gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.