BÃO THÉP - Trang 227

- Nhớ chú ý khói lửa đấy nhé!

Quãng đường chỉ có hơn trăm ki- lô- mét mà đại đội 9 phải mất bốn đêm
cật lực mới tới được vị trí quy định. Người mệt mỏi nhất là đại đội phó kỹ
thuật Vĩnh. Mỗi đêm phải chỉ huy khắc phục hàng chục ca đứt xích, trật
xích đã hút hết sức lực của anh. Về đến Mường Noòng người Vĩnh teo tóp
như cái dải khoai khô. Anh thủng thẳng bảo đại đội trưởng Nghi:

- Ông điện báo cho đoàn biết đi! Đại đội ta chỉ cố đến đây là kiệt sức rồi.
Nếu không có khí tài bổ sung thì coi như bị liệt đấy.

Không cần Vĩnh nói thì Nghi cũng đã biết. Chính anh suốt bốn ngày đêm
vừa qua đã chứng kiến sự vất vả của anh em trong toàn đại đội khi họ phải
đánh vật với đường sá, xe pháo để đưa được xe về đến vị trí quy định. Gần
như tất cả các mảnh xích đều bị rạn nứt, quá nửa bị gãy vú, còn bánh chịu
nặng cũng đã bong tróc gần hết lớp cao su. Ngay lập tức anh viết điện gửi
về thủ trưởng đoàn báo cáo tình hình.

Đang làm kế hoạch trinh sát thì tiểu đoàn trưởng Tân được đoàn trưởng
Lãm gọi lên. Chìa bức điện của đại đội 9 ra trước mặt Tân Lãm bảo:

- Gay quá Tân ạ! “Xê Chín” đã ra đến Mường Noòng rồi nhưng bị liệt hoàn
toàn bộ phận vận hành. Cậu bảo phải làm sao bây giờ?

Cầm bức điện từ tay đoàn trưởng Lãm, Tân nhíu mày:

- Còn làm sao được nữa? Phải tìm mọi cách bổ sung khí tài cho nó thôi!

Lãm nhăn trán:

- Nhưng lấy đâu ra khí tài bây giờ? Bộ tư lệnh thông báo đã gửi khí tài theo
đường dây 559 nhưng mình chưa thấy họ thông báo gì cả nên cũng chẳng
biết bây giờ hàng đang ở đâu?

Suy nghĩ một lát Tân đưa ra ý kiến:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.