BÃO THÉP - Trang 226

cũng vì không phải đánh vật với đống đất đá nơi đây. Chỉ có đại đội phó kỹ
thuật Vĩnh là lầm lì hẳn đi. Đại đội trưởng Nghi lo lắng hỏi:

- Thế nào anh Vĩnh? Liệu ta có đủ khả năng hành quân ngay không?

Vĩnh vẫn lầm lì:

- Đi thì vẫn đi được nhưng sẽ vất vả đấy!

Nghi dứt khoát:

- Vất thì cũng phải đi! Bây giờ các trung đội về phổ biến nhiệm vụ cho anh
em biết. Chiều nay tập trung củng cố xe pháo, ăn cơm sớm. Đúng 17 giờ
phải sẵn sàng xuất phát được- Quay sang Vĩnh đại đội trưởng Nghi hỏi-
Anh có nhắc gì anh em không?

Đại đội phó Vĩnh gật đầu:

- Tôi cứ hy vọng nằm ở đây ít ngày sẽ nhận được khí tài bổ sung. Nhưng
bây giờ tình hình thế này thì đề nghị các anh về cho anh em tập trung kiểm
tra bộ phận hành động, những mắt xích đã rạn nứt quá thì cho thay ngay.
Bánh chịu nặng cũng vậy, cái nào đã bong hết cao su thì thay. Nhớ là thay
ra nhưng không được vứt đi đâu đấy, cứ xếp hết lên xe cho tôi.

Mấy trung đội trưởng phì cười:

- Đã thay ra rồi còn xếp lên xe làm gì cho nặng?

Vĩnh gắt:

- Cứ đợi đấy! Rồi có lúc bói không ra đâu.

Đại đội trưởng Nghi dàn hòa:

- Thôi, các cậu! Anh Vĩnh đã bảo thế thì cứ thế mà làm! Còn ai hỏi gì nữa
không?- Thấy không ai có ý kiến gì anh tiếp- Thế thì về triển khai đi.

Mọi người lục tục về xe. Trên đầu thằng chỉ điểm OV10 đang vè vè soi rất
thấp. Nghi vội dặn với theo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.