BARACK OBAMA - HY VỌNG TÁO BẠO - Trang 18

Chương 1: Đảng Cộng hòa và đảng Dân chủ


Hầu hết mọi ngày, tôi vào Điện Capitol qua đường tầng hầm. Chuyến tàu

điện ngầm nhỏ đưa tôi đi từ văn phòng của tôi ở tòa nhà Hart Building qua
những đường hầm trang trí cờ và biểu tượng của năm mươi tiểu bang nước
Mỹ, rồi nó kín kít dừng lại. Trên đường tới dãy thang máy cũ để lên tầng
hai, tôi đi ngang qua những nhân viên vội vã, các đội công nhân bảo dưỡng
và các nhóm khách du lịch. Bước ra khỏi thang máy, tôi len lỏi giữa đám
nhà báo thường tập trung quanh đó. Tôi chào mấy viên cảnh sát bảo vệ khu
Capitol, rồi đi qua những cánh cửa đôi uy nghi và tiến vào tầng dành cho
Thượng viện Mỹ.

Phòng họp Thượng viện không phải là nơi đẹp nhất Điện Capitol, nhưng

nó cũng gây ấn tượng mạnh. Bức tường xám được trang trí nồi bật bằng
những khung gỗ màu xanh và cột đá hoa cương với đường vân rất đẹp. Trần
nhà tạo thành một hình ô van màu trắng kem và hình con đại bàng biểu
tượng nước Mỹ được chạm chính giữa. Phía trên dãy bao lơn dành cho
khách là những bức tượng bán thân của hai mươi phó tổng thống đầu tiên,
im lặng và trang nghiêm.

Và trên những bậc thang thoai thoải, một trăm chiếc bàn bằng gỗ gụ xếp

thành bốn vòng hình móng ngựa vây quanh khu chủ tọa. Một vài chiếc
trong số này có từ năm 1819, và trên mỗi bàn có một hộp nhỏ để lọ mực và
bút lông. Mở ngăn kéo của bất kỳ bàn nào bạn cũng sẽ thấy tên của thượng
nghị sỹ đã từng sử dụng nó, được chính tay những người đó viết hoặc khắc
lên: Taft và Long, Stennis và Kennedy.

Đôi khi đứng trong căn phòng này, tôi tưởng như nhìn thấy Paul Douglas

hay Hubert Humphrey đang ngồi ở một trong những chiếc bàn, kêu gọi
thông qua luật quyền công dân; hoặc Joe McCarthy cách đó vài bàn đang
đưa ngón tay dò qua danh sách, chuẩn bị gọi một vài cái tên: hay Lyndon B.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.