Người Mỹ đang thay đổi việc làm nhanh hơn, phải trải qua thời kỳ thất
nghiệp thường xuyên hơn, và cũng làm việc bán thời gian hoặc tự kinh
doanh nhiều hơn, do đó bảo hiểm y tế không thể cố định với người sử dụng
lao động như trước. Nó cần linh hoạt, chuyển được từ nơi này sang nơi
khác.
Thị trường không thể giải quyết được những khó khăn trong hệ thống y
tế của chúng ta - một phần vì thị trường đã cho thấy nó không thể tạo ra một
quỹ bảo hiểm đủ lớn để chi trả mọi chi phí cho các cá nhân, phần khác vì y
tế không giống các sản phẩm hay dịch vụ thông thường (khi con bạn bị ốm,
bạn không ra chợ để tìm mua dịch vụ y tế có giá hợp lý nhất).
Và cuối cùng dù thực hiện cải cách gì đi nữa thì cũng phải tạo động lực
mạnh mẽ để cải thiện chất lượng, tăng tính phòng ngừa và đưa dịch vụ
chăm sóc đến với nhiều người hơn.
Với những nguyên tắc này, tôi sẽ đưa ra đây ví dụ một kế hoạch y tế
nghiêm túc là như thế nào. Trước hết phải có một tổ chức phi đảng phái như
Học viện Dược phẩm quốc gia (IOM) để xác định một kế hoạch y tế cơ bản,
chất lượng cao cần bao gồm những gì và chi phí khoảng bao nhiêu. Khi xây
dựng kế hoạch mẫu này, IOM cũng xem xét hiện tại chương trình y tế nào
có kết quả chăm sóc tốt nhất và hiệu quả nhất về chi phí. Đặc biệt, kế hoạch
mẫu cần nhấn mạnh nội dung chăm sóc sức khỏe cơ bản, phòng ngừa, chăm
sóc bệnh hiểm nghèo và theo dõi nhưng bệnh mãn tính như hen suyễn hoặc
tiểu đường. Nhìn chung 20% bệnh nhân sẽ chiếm đến 80% yêu cầu chăm
sóc y tế và nếu chúng ta có thể phòng bệnh hoặc kiểm soát ảnh hưởng của
bệnh tật nhờ những biện pháp đơn giản như đảm bảo bệnh nhân tuân theo
chế độ ăn kiêng và uống thuốc đều đặn, chúng ta có thể cải thiện đáng kể
tình trạng sức khỏe của bệnh nhân và tiết kiệm được rất nhiều tiền cho toàn
bộ hệ thống.
Tiếp đó, chúng ta sẽ cho phép mọi người được mua loại bảo hiểm y tế
mẫu này, qua quỹ bảo hiểm hiện có như các quỹ của nhân viên liên bang