BARACK OBAMA - HY VỌNG TÁO BẠO - Trang 259

nên câu chuyện của chúng tôi nhanh chóng chuyển sang đề tài thái độ đối
với vấn đề chủng tộc của bạn bè và hàng xóm nhà anh ta. Chỉ mới tuần
trước, anh ta kể, một vài người có ảnh hưởng ở khu vực này đã mời anh ta
gia nhập một câu lạc bộ nhỏ ở Alton, cách ngôi nhà anh ta lớn lên chỉ vài
ngã tư. Robert chưa bao giờ đến đó, nhưng thấy cũng có vẻ ổn. Ở đó có đồ
ăn, mọi người nói chuyện chút ít, rồi Robert nhận thấy trong khoảng năm
mươi người có mặt trong phòng, không ai là người da đen. Vì một phần tư
dân số Alton là người Mỹ gốc Phi nên Robert thấy khá lạ, anh bèn hỏi mọi
người.

Chúng tôi là một hội riêng, một người trong số họ trả lời.

Lúc đầu, Robert không hiểu - không người da đen nào muốn tham gia à?

Khi họ không nói gì, anh ta thốt lên: Vì Chúa, đây là năm 2006 rồi cơ mà.

Mọi người nhún vai, “Ở đây luôn thế”, họ trả lời. “Không chấp nhận

người da đen”.

Đến đây thì Robert vứt khăn ăn xuống đĩa, chào tạm biệt, và bỏ đi.

Tôi nghĩ tôi phải dành thời gian suy ngẫm về những thành viên câu lạc

bộ đó, coi đó là bằng chứng cho thấy người da trắng vẫn luôn có thái độ thù
ghét đối với những người có màu da như tôi. Nhưng tôi không muốn mất
công vì thái độ đó chẳng làm gì được ai.

Thay vào đó tôi nghĩ về Robert, về hành động nhỏ nhưng không hề dễ

dàng của anh. Nếu một người trẻ tuổi như Robert có thể cố gắng vượt qua
dòng chảy của thói quen và sự sợ hãi để làm điều anh biết là đúng thì tôi
cũng muốn đảm bảo rằng tôi sẽ có mặt ở bờ bên kia, để kéo anh lên.

KỲ BẦU CỬ của tôi không chỉ được thái độ tiến bộ về sắc tộc của cử tri

da trắng Illinois ủng hộ. Nó có còn phản ánh những thay đổi trong cộng
đồng người Mỹ gốc Phi của bang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.