BARACK OBAMA - HY VỌNG TÁO BẠO - Trang 301

ủng hộ nhiệt thành cho sự nghiệp mở rộng đất nước và đóng vai trò kiến
trúc sư trưởng cho học thuyết Monroe

[245]

- một lời cảnh báo đối với giới

quyền lực châu Âu là nên tránh xa Tây bán cầu. Khi quân lính và người dân
Mỹ đều đặn tiến theo hướng tây và tây nam, các chính phủ tiếp sau đã mô tả
sự sáp nhập lãnh thổ này là "định mệnh rõ ràng" - tin chắc rằng sự mở rộng
đó đã được sắp đặt trước, nằm trong dự liệu của Chúa là mở rộng trên lục
địa này cái mà Tổng thống Andrew Jackson gọi là “vùng đất tự do".

Tất nhiên, định mệnh rõ ràng cũng hàm nghĩa cuộc chiến đẫm máu và

bạo lực - khi các bộ tộc da đỏ bản địa buộc phải rời khỏi quê hương họ, khi
quân đội Mexico chiến đấu bảo vệ lãnh thổ. Đó là cuộc chinh phục, cũng
như chế độ nô lệ, đi ngược lại nhưng nguyên tắc lập nước của chúng ta và
có xu hướng bị coi là thể hiện rõ sự phân biệt chủng tộc, một cuộc chinh
phục mà người Mỹ khó chuyển được hết thành truyền thuyết, nhưng nhiều
nước khác biết rõ nó là cái gì - đó là bài diễn tập sức mạnh non nớt.

Sau khi Mỹ kết thúc cuộc Nội chiến và củng cố xong phần lục địa mà

ngày nay là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ thì không ai phủ nhận được sức mạnh
đó. Mong muốn mở rộng thị trường hàng hóa, đảm bảo nguồn cung nguyên
liệu thô cho các ngành công nghiệp và mở đường biển để phục vụ thương
mại, chúng ta quay sang các quốc gia bên ngoài. Hawaii bị thôn tính, trở
thành chỗ đứng chân của Mỹ ở Thái Bình Dương. Cuộc chiến tranh với Tây
Ban Nha đã đem lại cho Mỹ quyền kiểm soát Puerto Rico, Guam và
Phillippines; trong khi một vài thượng nghị sỹ phản đối việc chiếm đóng
quân sự một hòn đảo cách xa tận 70.000 dặm - một sự chiếm đóng đòi hòi
phải có hàng nghìn lính Mỹ để đè bẹp một phong trào độc lập ở Phillippines
- thì có một thượng nghị sỹ nói rằng hành động này sẽ giúp Mỹ tiếp cận
được thị trường Trung Quốc và sẽ có "thương mại, của cải và sức mạnh
khổng lồ”. Mỹ không bao giờ đi theo con đường thực dân hóa có hệ thống
như châu Âu trước kia, nhưng nó đã phá tan mọi rào cản không cho nó can
thiệp vào những nước được coi là có tầm quan trong chiến lược. Ví dụ,
Theodore Roosevelt

[246]

đã thêm vào học thuyết Monroe một hệ quả tất

yếu, tuyên bố Mỹ sẽ can thiệp vào bất cứ quốc gia Mỹ Latinh và Caribe nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.