BARACK OBAMA - HY VỌNG TÁO BẠO - Trang 36

thể hoàn toàn bị tước bỏ nếu không có sự thay đổi đột ngột trong xã hội lúc
đó. Nhưng tôi còn quá trẻ để có thể hiểu rõ bản chất nhưng thay đổi đó, và
ở quá xa để có thể nhìn thấy tinh thần Mỹ bị sa sút (hồi đó tôi sống ở
Hawaii và lndonesia). Phần lớn những gì tôi nhận được từ thập kỷ 60 đều
được tinh lọc qua mẹ tôi - một người mà cho đến cuối đời hẳn vẫn tự hào vì
mình theo chủ nghĩa tự do. Đặc biệt phong trào quyền công dân được bà
đánh giá cao, bất cứ khi nào có cơ hội, bà đều gieo vào đầu tôi những giá trị
bà tìm thấy ở đó: sự bao dung, công bằng, không gục ngã khi thất bại.

Tuy nhiên, hiểu biết về thập kỷ 60 của mẹ tôi vẫn hạn chế, cả vì khoảng

cách địa lý (bà rời nước Mỹ lục địa từ năm 1960) lẫn tính lãng mạn, ngọt
ngào của bà. Về mặt lý trí, bà phải cố hiểu "Sức mạnh người da đen", “Hội
sinh viên vì xã hội dân chủ” (SDS) hay các bạn gái của bà - những người
ngừng không cạo lông chân nữa; nhưng về mặt tâm lý bà không giận dữ,
phản kháng như họ. Về mặt tình cảm, chủ nghĩa tư do của bà luôn mang
tính chất cổ điển rõ nét của thời kỳ trước năm 1967. Trái tim của bà trong
một thời gian tràn ngập hình ảnh của các chương trình không gian, của Tổ
chức Hòa bình Mỹ, cuộc vận động chống phân biệt chủng tộc, Mahalia
Jackson và Joan Baez

[27]

.

Chỉ khi nhiều tuổi hơn, vào những năm 70, tôi mới hiểu khả năng kiểm

soát mọi việc của những người từng trực tiếp trải qua những sự kiện đáng
nhớ của thập niên 60 có giá trị thế nào. TôI biết được một phần qua lời phàn
nàn của ông bà ngoại, những đảng viên Dân chủ lâu năm nhưng thừa nhận
đã bỏ phiếu cho Nixon vào năm 1968 - một hành động phản bội mà mà tôi
không bao giờ bỏ qua. Còn phần lớn là do tôi tự tìm hiểu, vì tính nổi loạn
thời trẻ của tôi xuất phát từ những thay đổi về chính trị và văn hóa mà sau
đó bắt đầu tàn lụi dần. Khi đến tuổi thiếu niên, tôi rất say mê thời kỳ này vì
phong cách phóng khoáng, luôn-có-đủ-cho-mọi-người; nhờ sách vở, phim
ảnh và âm nhạc, thập kỷ 60 ngấm rất sâu vào tôi với một cách nhìn hoàn
toàn khác những gì mà tôi thường mô tả: hình ảnh của Huey Newton

[28]

,

Đại hội đảng Dân chủ năm 1968, cuộc di tản bằng máy bay khỏi Sài Gòn và
đêm nhạc rock ở Altamont của ban nhạc Rolling Stones

[29]

. Tôi không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.